Gương mặt của Cảnh Chấn Vũ đanh lại xanh mét nói: “Mấy chục vị Tiên Đế, mấy trăm đến cả nghìn vị Tiên Thánh, đều chết sạch rồi, ngươi có biết đây là tổn thất lớn nhường nào không?”
Bên cạnh, hai người Lôi Doanh và Ám Tòng Thiên lặng yên không nói một lời.
Hai người đến từ Vô Lượng tiên vực, lần này chỉ là ra tay hỗ trợ mà thôi, chỉ đáng tiếc cho Sư Hoằng Đại Tiên Tôn của Cửu Nguyên tộc, cứ vậy mà chết rồi.
Nghe thấy lời chất vấn của Hàn Thanh Tiêu và Cảnh Chấn Vũ, Diệp Chi Vấn vẫn giữ biểu cảm bình tĩnh, đứng yên tại chỗ không đáp lời.
“Diệp Chi Vấn, ngươi nói đi!”, Hàn Thanh Tiêu quát: “Ngươi có phải cố ý lừa gạt hại chúng ta không? Không phải người cùng tộc với ta, ắt có lòng khác, ta thấy ngươi hầu như không định giúp đỡ chúng ta!”
Xoẹt!
Một giây sau.
Bóng dáng của Diệp Chi Vấn lóe lên, xuất hiện ở ngay phía trước người Hàn Thanh Tiêu, tiếp đó bàn tay xiết lại, đấm thẳng lên mặt Hàn Thanh Tiêu.
Uỳnh một tiếng, cả người Hàn Thanh Tiêu lui ngược về phía sau, miệng nôn máu tươi.
“Hàn Thanh Tiêu, Cảnh Chấn Vũ, hai người các ngươi còn có tư cách đến chất vấn ta, trách ta nữa à!”
Diệp Chi Vấn lạnh giọng nói: “Kế hoạch ban đầu là như thế à?”
“Ai bảo Cảnh Hỏa tộc và Hàn Mi tộc các ngươi châm ngòi chiến tranh? Huyền đại sư kia là loại người nào, các ngươi có biết không?”
Hàn Thanh Tiêu bị lánh lui về phía sau mấy trăm trượng, mặt đầy máu me.
Đã đạt đến cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4152584/chuong-10623.html