Thần Tinh Dịch cười ha hả, hỏi lại: "Có điều, Vô Tuyết, sao ngươi lại tới đây?"
"Ta đến nói cho ngươi một cơ duyên".
Vũ Vô Tuyết cười tủm tỉm đáp: "Năm đó sở dĩ hồ Vọng Thiên này trở thành một thánh địa tu hành, là bởi dưới đáy hồ có một vùng đất bảo địa".
"Ngươi từng nghe nói về Thất Bảo Miếu Đồ chưa?"
"Thất Bảo Miếu Đồ?"
"Đó là cái gì?"
Vũ Vô Tuyết cười nói: "Bên dưới hồ Vọng Thiên này phong ấn Thất Bảo Miếu Đồ, mà bản thân Thất Bảo Miếu Đồ là một kiện Đế khí chứa đựng sông núi đất trời, có linh tính cực kỳ mạnh mẽ. Dưới sự bao phủ của Thất Bảo Miếu Đồ, toàn bộ hồ Vọng Thiên biến thành thánh địa tu hành".
"Nhưng nếu có thể tiến vào bên trong Thất Bảo Miếu Đồ để tu hành, vậy sẽ có rất nhiều chỗ tốt không thể tưởng tượng được".
"Bản thân Thất Bảo Miếu Đồ một kiện Đế khí không gian, ở ngay giữa núi rừng này".
Thần Tinh Dịch nghe vậy, vẻ mặt sáng ngời.
"Ta có thể nói cho ngươi làm thế nào tìm được và tiến vào bên trong Thất Bảo Miếu Đồ, ngươi nói cho sư phụ ngươi ở chỗ nào là được. Với bản lĩnh của hắn, chắc chắn biết tiến vào đó như thế nào".
"Sau khi tiến vào thì thế nào?"
Thần Tinh Dịch hỏi.
"Mánh khóe chúng ta lưu lại sẽ hoàn toàn vây khốn đoàn người các ngươi, đến lúc đó cứu ra Ôn Ngọc Trạch".
Vũ Vô Tuyết nói thẳng: "Xem như ngươi lập một công lao lớn".
Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4152393/chuong-10432.html