Diệp Nam Hiên cười lạnh nói: “Kiếm Vu Triết là một tên ngu ngốc, bị người phụ nữ của Hàn Mị tộc lừa, hợp tác cùng Hàn Mị tộc muốn giết sư phụ ta, chết là xứng đáng, bị người ta lợi dụng không công... quả nhiên là ngu không ai bằng”.
Mặc dù lúc Kiếm Vu Triết chết có nói hắn ta không có liên quan gì đến Kiếm Thạch các.
Nhưng ai biết được có phải là cố ý giấu giếm quan hệ hay không?
Tam Thanh tiên vực này có hàng trăm vực, không biết có bao nhiêu thế lực bị Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc len lỏi vào trong đâu! Diệp Nam Hiên có chút phiền muộn.
Dị tộc không bao giờ công khai đến đánh cả, mà chỉ biết dùng loại thủ đoạn đê tiện này thôi.
Nhưng nghĩ lại, vẫn là do Nhân tộc trong Tam Thanh tiên vực bị mê hoặc, tâm trí không đủ.
Tục ngữ đã nói, nếu bản thân không có nhược điểm thì sẽ không bị người ta bắt thóp.
Nếu Nhân tộc có thể cự tuyệt dị tộc, đám dị tộc đó cũng không thể thực hiện được ý đồ, cũng không thể làm ra nhiều chuyện như vậy được.
Lòng người là khó dò nhất.
Nghe thấy Diệp Nam Hiên mắng, sắc mặt Kiếm Vũ Hoa càng thêm lạnh lùng.
“Các hạ là người phương nào?”
“Ta là tông chủ của Trúc Diệp Tông, Diệp Nam Hiên!”
Diệp Nam Hiên liền nói ngay: “Sư phụ ta chính là Tần Ninh”.
Tần Ninh! Sát khí ngưng tụ trong cơ thể Kiếm Vũ Hoa chợt tiêu tán.
Hắn ta đưa mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4152385/chuong-10424.html