Bởi vì bọn họ cảm thấy mình sẽ không chết.
Đây là một sự tự tin mạnh mẽ, tự tin đến mức đối mặt với bất kỳ tình huống gì, loại thiên tài như bọn họ luôn luôn thản nhiên đối mặt.
Tần Ninh chính là loại người này.
Vũ Thanh Huyên cũng là loại này.
Hàn Nhân càng thấu hiểu.
Nàng ta không có tư cách tham dự trận chiến giữa hai người này.
"Hàn Nhân tỷ...", một vị thanh niên Tiên Quân mở miệng nói: "Thanh Huyên lợi hại hơn, hay Tần Ninh lợi hại hơn?"
"Theo ta thấy, tất nhiên là Thanh Huyên. Nhưng mà... tên Tần Ninh kia cũng không dùng hết toàn lực, ta không biết cực hạn của hắn ở nơi nào!"
Có điều, Hàn Nhân hiểu rõ.
Vũ Thanh Huyên là thiên tài tuyệt thế, Tần Ninh cũng vậy.
Trận chiến của hai người này tất sẽ khiến người xem sảng khoái đã đời.
Vù vù... Chỉ chốc lát sau.
Hai bóng dáng ầm ầm lao ra.
Đùng! Tiếng động nặng nề bộc phát.
Đao kiếm và trường thương va chạm, lập tức chém giết với nhau, hơi thở trong cơ thể cuồn cuộn bốc lên.
Giữa đất trời, tiếng chém giết ầm ầm không ngừng vang xa.
Khắp toàn thân Tần Ninh, lực lượng chấn động đến mức tận cùng.
Mà Vũ Thanh Huyên cũng là như vậy.
Thất trọng thiên đối mặt với cửu trọng thiên.
Hai người chỉ bùng nổ duy nhất tiên khí, nhưng mỗi lần đao kiếm và trường thương va chạm, sự bùng nổ của tiên khí lại mang đến cảm giác còn khủng bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4152298/chuong-10337.html