Kiếm Vu Triết nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Ta biết, những kẻ ngươi thật sự hận chính là đám Dị tộc giết người như ngóe, tuân theo mệnh lệnh của các đại nhân vật sau lưng bọn họ. Nhưng bên trong Dị tộc không phải toàn là những người đó".
Lúc này, Tần Ninh buông chân ra, ngồi xuống nhìn Kiếm Vu Triết.
"Ngươi... Ngươi nhìn ta như vậy làm gì?"
Tần Ninh không khỏi nói: "Ta xem ngươi rốt cuộc có bao nhiêu thật lòng!"
"...", Kiếm Vu Triết đột nhiên phẫn nộ nói: "Tình yêu giữa ta với Hàn Nhân là thuần túy, là chân thành, không thể tùy ngươi sỉ nhục. Chúng ta là chân ái, ngươi hoàn toàn không hiểu!"
"Thật sao?"
Tần Ninh nhìn con sâu đáng thương trước mắt, không khỏi nói: "Ngươi xuất thân từ Đông Hiền Vực Kiếm Thạch các, đánh với ngươi xong ta cũng nhìn ra, nói thế nào ngươi cũng có thể xem như một thiên kiêu. Một Tiên Quân thượng vị có thể chống đỡ dưới tay Tần Ninh ta lâu như vậy, ngươi không hề đơn giản".
"Hiển nhiên, tu hành khiến ngươi thiếu mất đầu óc".
Nhất thời Kiếm Vu Triết không phản bác được.
Tên này... Rốt cuộc đang khen hắn ta hay khen bản thân mình chứ?
Tần Ninh nói tiếp: "Nếu như theo lời ngươi nói như vậy, hiện tại ta không muốn giết ngươi nữa".
Hả?
"Ta giữ lại mạng của ngươi, để ngươi nhìn xem, ngươi cho rằng Hàn Nhân yêu ngươi sâu vô cùng là thật hay giả".
Biểu cảm của Kiếm Vu Triết khẽ giật mình, lập tức nói: "Ngươi vẫn nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4152294/chuong-10333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.