Toàn bộ cung điện vô tận chậm rãi nhô lên từ bên trong đường hầm sâu.
Tiếng ầm ầm ầm không ngừng vang lên.
Cung điện không ngừng bay lên, như bị một bàn tay khổng lồ vô hình tóm lấy và rút ra từ trong bụi đất.
Cho đến cuối cùng.
Cung điện vô tận, cách mặt đất chín trượng, hoàn toàn dừng lại.
Những cung điện vô tận, giữa ảo và thực, khiến cho con người ta nảy sinh những ảo tưởng không rõ ràng.
Vào lúc này, tấm bảng hiệu kia đã hợp nhất thành một.
Ba chữ “Tam Dạ cung” thật lớn đang tỏa sáng rực rỡ.
Khi bảng hiệu hoàn toàn hợp nhất thành một, không còn một vết nứt nào, cánh cổng cổ xưa từ từ mở ra.... "Nó cứ như vậy mở ra sao?"
"Rốt cuộc đằng sau tấm bảng hiệu kia có bí ẩn gì?
Hay là Tần Ninh công tử đã làm gì đó?"
"Ngươi hỏi ta, ta hỏi ai đây?"
Một đám võ giả Phi Vũ cung, đảo Huyền Nguyệt, nhà họ Tiêu đều sợ đến ngây người.
Những chuyện quỷ dị như vậy thực sự quá hiếm thấy.
Bọn họ đã nghiên cứu tới nghiên cứu lui, nghiên cứu rất lâu nhưng lại không thu hoạch được gì.
Tần Ninh chỉ nói ra ngoài tìm được nửa tấm bảng hiệu còn lại thì cung điện sẽ được mở ra.
Vào giờ phút này, đám người Phi Tử Chân, Huyền Thi Nhị, Tiêu Thái Lãng đều lần lượt tiến đến.
"Tần công tử quả nhiên có kiến thức phi phàm, vấn đề khiến ta băn khoăn bấy lâu nay đã được Tần công tử giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4152279/chuong-10318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.