Huyết Bằng Trình cất tiếng: "Kế Bạch Phàm và Vương Dã đổi lấy Huyết Vô Chiết, sao nào?"
"Sao với trăng gì!"
Tần Ninh cười khẩy: "Ngươi muốn đổi là đổi được à?"
"Đúng là ta có giao tình với Kế Bạch Phàm và Vương Dã đấy, nhưng giao tình đó vẫn chưa sâu sắc đến mức dùng hai người họ để đổi lấy một vị Tiên Quân đâu".
"Tần Ninh, ngươi đừng có quá đáng!"
"Quá đáng ấy à?"
Tần Ninh chế nhạo: "Các ngươi đã chọn nhượng bộ thì các ngươi đã là người thua cuộc, ta quá đáng một chút thì có làm sao?"
"Có ngon thì ngươi giết Kế Bạch Phàm và Vương Dã đi, ta cũng sẽ giết Huyết Vô Chiết, chúng ta sống mái một trận!"
Câu này vừa vang lên, cả Kế Bạch Phàm lẫn Vương Dã đều há hốc mồm.
Ca à! Đừng mà! Ngài đừng chơi như vậy! Lỡ mấy người này hăng máu, giết hai người bọn ta thì biết làm sao đây hả?
Giờ phút này, trong lòng Tần Ninh cũng vô cùng căng thẳng.
Đám người Huyết Bằng Trình trầm ngâm trong chốc lát, bọn họ hết nhìn Tần Ninh lại liếc mắt về phía Huyết Vô Chiết.
Huyết Vô Chiết có cảnh giới Tiên Quân trung vị, quả thật không thể để người này chết được. Hơn nữa, hắn ta cũng có thân phận và địa vị khá quan trọng trong Huyết Nguyệt tộc...
"Ngươi muốn gì?"
Huyết Bằng Trình nhìn về phía Tần Ninh, nói bằng giọng điệu lạnh như băng.
Ban đầu hắn ta cứ tưởng Tần Ninh vô cùng lo lắng cho sống chết của Kế Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4152006/chuong-10045.html