Khi nhìn thấy một nam một nữ này, Quân Phụng Thiên lại ngỡ ngàng thốt: "Lý Nhàn Ngư!"
"Vân Sương Nhi!"
Mà hai người Lý Nhàn Ngư và Vân Sương Nhi vừa tới đây càng sửng sốt hơn nữa.
"Vì sao ngươi biết bọn ta là ai?"
Lý Nhàn Ngư chất vấn: "Còn nữa, bọn ta phát hiện trong lúc ngươi bất tỉnh đã nói mớ Vô Ngân đại ca, Tần đại ca, hắn là ai?
Có phải tên là Tần Ninh, Hồn Vô Ngân không?"
Giờ phút này, Quân Phụng Thiên hoảng sợ giật mình khi bị đôi mắt của người thanh niên nọ nhìn chằm chằm.
Đây là hắn ta ư? Là Lý Nhàn Ngư ư?
Không phải Vô Ngân ca bảo trong chín người đệ tử của mình, Lý Nhàn Ngư là người hướng nội nhất, tính tình hiền lành, kiệm lời, dễ bị người ta bắt nạt nhất sao?
Thằng nhóc này mà dễ bị bắt nạt ấy hả?
Mới bị hắn ta trừng một cái thôi mà đã sợ hết hồn rồi! "Ta... Ta là Quân Phụng Thiên, ta là huynh đệ của đại ca Tần Ninh!"
Quân Phụng Thiên ngay lập tức kể về sự hội ngộ của mình và Tần Ninh tại Đại La Thiên Vực cùng với hành trình hai người dạo chơi trong khe hở thời không.
"Nói vậy nghĩa là...", sau khi nghe xong, Dương Thanh Vân thì thầm: "Sau một vạn năm bọn ta tiến vào Tiên Giới, sư tôn cũng đã vào đây, đến nay đã tám ngàn năm trôi qua rồi...", Lý Nhàn Ngư và Vân Sương Nhi đều ngạc nhiên.
Vân Sương Nhi vội vàng nhìn về phía Quân Phụng Thiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4151253/chuong-9292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.