Ra khỏi sòng bạc, anh dùng thuật dịch chuyển nhanh chóng đưa Nhậm Thiên Thắng về bệnh viện.
Nhìn thấy vợ con, Nhậm Thiên Thắng thờ dài nói: “May mà Ngô Bình đến kịp lúc, nếu không thì cả nhà ta nguy rồi”.
Nhậm San San hỏi han tình hình rồi nói: “Bố, đáng ra ngay lần đầu hắn tới tìm bố đã phải nói với con rồi”.
Nhậm Thiên Thắng: “Bố vốn nghĩ cũng không phải chuyện gì lớn nên chưa nói. Ai ngờ hôm nay hắn lại quá đáng như vậy”.
Ngô Bình: “Bác trai, bác gái, mọi người về nhà nghỉ ngơi trước đi, để con ở lại chăm sóc San San”.
Hai phụ huynh đương nhiên không có gì phải lo lắng nên dặn dò vài câu rồi về nhà trước.
Nhậm San San: “Huyền Bình, khi nào thì em sinh vậy?”
Ngô Bình: “Khoảng hai ngày nữa. Ra đời muộn thêm chút nữa thì đứa trẻ sẽ càng khoẻ mạnh và thông minh”.
Anh đang muốn dùng thần lực của đài sen cửu phẩm để nuôi dưỡng thai nhi. Đồng thời cũng muốn để thời gian cho thai nhi hấp thụ được hết Thánh Huyết.
Thai nhi chưa ra đời cũng là sự sắp đặt của tạo hoá. Phải tới ngày kia đứa bé mới ra ngoài. Thuận theo tự nhiên là tốt nhất nên Ngô Bình cũng không vội vã muốn đứa bé ra đời.
Có điều anh cũng chẳng ngồi không mà chờ đợi, anh dùng nước khoáng thần luyện ra vài lô đan dược cho Nhậm San San uống. Đồng thời anh giúp cô điều hoà kinh lạc. Sang ngày thứ hai thì Nhậm San San đã có thể chất như một Thiên Tiên! Ngô Bình xuống bếp làm vài món điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4150949/chuong-8988.html