“Thế nên tôi mới nhờ cậu bảo vệ thằng bé”.
Tiểu Hoàng Long cười nói: “Anh Bình yên tâm, có tôi đây rồi thì cu cậu sẽ lớn lên khoẻ mạnh và an toàn”.
Nhóm Nhậm Thiên Thắng ngơ ngác nhìn nhau, ông ấy hỏi: “Tiểu Bình, đây là rồng à?”
Ngô Bình: “Hoàng Long có huyết mạch mạnh nhất trong các loài rồng, sau này có nó ở đây thì San San và Đỉnh Nhi sẽ được an toàn. À, con cũng nói chuyện với Thu Vô Dạ rồi, có việc gì thì bác cứ đến tìm anh ta”.
Nhậm Thiên Thắng mừng rỡ rồi đồng ý ngay.
Đến trưa, Ngô Bình đã đưa hai mẹ con Nhậm San San đến Hưng Long. Đứa bé vừa ra đời nên đương nhiên phải đi gặp bà nội và cô ruột. Vợ chồng Nhậm Thiên Thắng không nỡ rời xa cháu ngoại nên cũng đòi đi theo.
Khi Trương Lệ nhìn thấy Đỉnh Nhi thì thấy như nằm mơ, bà hỏi: “Cháu trai mẹ đây à?”
Nhậm San San cười nói: “Đúng là cháu mẹ đấy ạ, thằng bé là Đỉnh Nhi, đại danh là Lý dược sư”.
Trương Lệ vui mừng đến rơi lệ, sau đó bế Đỉnh Nhi lên.
Ngô Mi cũng vui lắm, nhanh chóng chạy đến bé thằng bé.
Sau đó, Ngô Bình sai người chuẩn bị tiệc để mình đãi bố mẹ vợ.
Đường Tử Di cũng đến, nhìn thấy Đỉnh Nhi, cô ấy cũng rất thích, sau đó mong chờ ngày mình cũng sinh ra một cục cưng đáng yêu giống vậy.
Cả nhà đều vui vẻ, ai nấy đều xúm lại quanh Đỉnh Nhi.
Đột nhiên Long Hổ Tiên Cảnh rung lên, Ngô Bình vội ra ngoài xem xét tình hình.
Anh vừa đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4150934/chuong-8973.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.