i, nhưng không phải trên đó đã viết rất rõ rồi sao, anh cười nói: “Vậy thì tốt, chúng ta đi đường tắt xem sao”.
Cách đó không xa có một cánh cổng, trước cổng có hai vị tu sĩ, khác hẳn với những cánh cổng đông người tấp nập khác, cánh cổng này rất vắng vẻ, chẳng có lấy một con chim.
Hai người nhìn Ngô Bình đi đến, lập tức lấy lại tinh thần, một người hỏi: “Người đến là tu sĩ truyền kỳ?”
Ngô Bình lấy huy hiệu Võ Vương truyền kỳ chín sao của mình ra nói: “Đúng thế, tôi đến tham gia khảo sát của Học phủ truyền kỳ”.
Nhìn thấy đánh dấu Võ Vương truyền kỳ chín sao, hai tu sĩ ngạc nhiên, một người nói: “Được, đi theo tôi”.
Đinh Mặc nói: “Em ba, anh ở ngoài đợi chú”.
Ngô Bình đi theo một người trong đó bước vào cánh cổng màu đỏ. Cánh cổng mở ra, là một con đường bằng đá rất dài, đi được một đoạn thì đến trước một cung điện.
Một vị tu sĩ trung niên bước ra từ trong cung điện, ông ta hỏi thăm tình huống của Ngô Bình, vui vẻ nói: “Võ Vương truyền kỳ chín sao, thật là hiếm có. Tôi là giáo viên của Học phủ truyền kỳ - Triệu Hàn Sơn, sau này tôi sẽ là người phụ trách hướng dẫn cậu hoàn thành bài kiểm tra đánh giá tiếp theo”.
Ngô Bình rất khách sáo: “Thầy Triệu vất vả rồi”.
Triệu Hàn Sơn: “Đừng khách sáo, đi theo tôi”.
Hai người bước vào cung điện, có không ít người ở trong đó. Ngô Bình bước vào, họ đồng loạt nhìn về phía anh với ánh mắt mong đợi.
Triệu Hàn Sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4150930/chuong-8969.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.