ấp chín, cấp mười. Đến lúc đó dù giỏi cỡ nào cũng chỉ là một đệ tử cấp mười. Về phần đệ tử truyền kỳ thì độ khó sẽ cao hơn, có khả năng ngồi vững được mấy năm.
Đợi đến cuối, khi đệ tử cuối cùng lấy được tư cách đệ tử, Triệu Hàn Sơn liền dẫn Ngô Bình đi lấy tài nguyên.
Hai người đi đến một căn nhà gác mái, cửa gác xép đang mở, bên trong có mấy tu sĩ đang ngồi. Triệu Hàn Sơn cầm lấy huy hiệu học viên Học phủ truyền kỳ của Ngô Bình, trên đó có chứng minh thân phận của anh.
“Các vị vất vả rồi, đây là học viên Ngô Bình. Cậu ấy đến nhận tài nguyên năm nay”, Triệu Hàn Sơn nói.
Mấy người kia đang tán gẫu thì dừng lại, bọn họ liếc nhìn Triệu Hàn Sơn, sau đó lại nhìn Ngô Bình. Một người trong đó nói: "Triệu trưởng lão, phủ chủ nói tài nguyên tháng sau mới phân phát".
Triệu Hàn Sơn nhíu mày: "Rõ ràng có tài nguyên, vì sao không dựa theo quy định mà phát cho học viên?"
Người ban nãy thản nhiên nói: "Ông có thể hỏi phủ chủ, tôi cũng không thể giải thích cho ông được".
Ngô Bình hiểu rằng anh có thể không lấy được năm mươi tỷ chi phiếu truyền kỳ trong thời gian ngắn. Và đến khi anh lấy được thì rất có thể nó đã không còn là năm mươi tỷ nữa.
Anh đột nhiên cảm thấy vô cùng giận dữ, Học phủ truyền kỳ làm ăn kiểu quái gì vậy! Trong cơn thịnh nộ, Thần anh của anh rung chuyển. Tiếng sấm bắt đầu rền vang trên chín tầng trời. Trong khoảnh khắc, những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4150912/chuong-8951.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.