Đến cuối cùng mới dỡ bỏ lớp ngụy trang, nhìn về phía sư phụ, hô lớn: "Không nghĩ tới đúng không?
Là con, Trần Nhất Mặc, ha ha ha ha!"
Mới chỉ nghĩ thôi đã khiến người ta cực kỳ hưng phấn rồi.
"Ngươi đang vui vẻ cái gì thế?"
Giọng nói của Tần Ninh vang lên, đánh gãy ý nghĩ kỳ quái của Trần Nhất Mặc.
"Ặc... Không có gì, không có gì...", Tần Ninh chậm rãi nói: "Tuy ta chỉ là Chân Tiên, nhưng vẫn còn có rất nhiều thủ đoạn, hồn phách bản nguyên của một người không có khả năng thay đổi được, nếu như là Cố Vân Kiếm, tất cả hồn thuật mà hắn ta tu hành đều do ta dạy bảo, không có khả năng giấu giếm được đôi mắt của ta, dù ta chỉ là Chân Tiên!"
"Vậy sẽ là ai?"
Trần Nhất Mặc không thể nghĩ ra được.
Chỉ là đột nhiên, Trần Nhất Mặc nói: "Có phải là Cốc sư nương hay không?"
"Thuộc hạ của Cốc sư nương?"
"Cảm thấy sư phụ quá trăng hoa, đã có nàng, có Diệp sư nương, Vân sư nương, còn tìm Thời sư nương, còn ra tay cả với đồ đệ mình, cho nên mới muốn dạy dỗ cho người một trận?"
"...", Tần Ninh đột nhiên thấy cạn lời.
Làm sao Trần Nhất Mặc đang yên đang lành lại dần dần giống như Lý Huyền Đạo rồi... từ bao giờ đã hóng hớt như thế?
"Về sau ngươi cách xa Lý Huyền Đạo một chút!"
Tần Ninh dặn dò.
"Vâng".
Cốc Tân Nguyệt! U Tiêu Tiêu! Không biết hai người này có thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4150648/chuong-8687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.