Đám người Hồ Tông Nghĩa, Hồ Tông Minh và Cố Dương tụ lại cùng một chỗ.
“Vì sao các ngươi lại ra tay với Thanh Viêm Tông?”
Tần Ninh nhìn về phía Hồ Tông Nghĩa và Cố Dương, hỏi thẳng.
“Ta… bọn ta được Phi Tiên Cung bày mưu đặt kế”.
Hồ Tông Nghĩa vội nói: “Bọn ta vốn đã mâu thuẫn với Thanh Viêm Tông từ trước nhưng mà Thanh Viêm Tông đã dần phát triển, bọn ta không dám tùy tiện ra tay, là Phi Tiên Cung nói sẽ chống lưng cho bọn ta…”
“Đồ nhát gan”.
Liễu Tinh Tinh dùng một tay che ngực, ngồi trên mặt đất, trợn mắt chỉ tay vào Hồ Tông Nghĩa rồi mắng.
Hồ Tông Nghĩa cũng đáp trả lại: “Ta nhát gan, vậy chắc ngươi có khí phách, vậy ngươi có chết cũng đừng khai với hắn!”
“Ngươi…”, Liễu Tinh Tinh bị Hồ Tông Nghĩa chọc cho tức điên, cô ta phun ra một búng máu.
Ánh mắt Tần Ninh chuyển tới chỗ Hồ Tông Nghĩa, hắn cười cười: “Cũng khá thú vị đấy”.
Sau đó, hắn lại nhìn sang Dương Thanh Vân: “Thanh Vân, có muốn giết bọn họ không?”
Dương Thanh Vân không ngờ rằng sư tôn sẽ hỏi mình, hắn ta ngơ ngác: “Cái này…”, Ôn Hiến Chi cũng nói: “Giết, giết hết đi, giữ lại để làm cái gì chứ?”
Dương Thanh Vân nhịn không được quay sang quát Ôn Hiến Chi: “Ngươi chỉ biết giết giết…”
“Hừ…”, Thanh Viêm Tông có thể phát triển tới mức này, trong tông môn có không ít đối thủ ngày xưa của Dương Thanh Vân nay đều đoàn kết một lòng.
Dương Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4150542/chuong-8581.html