người mà giờ chỉ còn hơn hai mươi người.
Hơn hai mươi người này toàn là cao thủ.
Lúc này, trên người bọn họ ai ai cũng phóng ra ánh sáng chói mắt.
Trên tay bọn họ cầm chắc vũ khí, nhất là Triệu Thành Quang, hai tay anh ta cầm hai thanh kiếm, trên người bừng bừng sát khí.
Anh ta hét lên với đám người xung quanh: "Tất cả mọi người nghe tôi nói, con rắn này ghê gớm hơn chúng ta tưởng nhiều".
"Nếu mọi người chỉ nghĩ cho bản thân thì chúng ta chết hết là cái chắc, giờ chúng ta phải đồng lòng dốc sức cùng nhau giải quyết nó".
"Đánh cái khỉ gió gì! Nhìn tôi dùng sức bổ Hoa Sơn đây!"
Lúc này đột nhiên Hứa Hạo Nhiên nhảy bổ lên, hai tay cậu ta cầm thanh đao lớn, chém mạnh vào con rắn khổng lồ".
"Keng!" tiếng kim loại va chạm với nhau vang lên.
Một đao này của Hứa Hạo Nhiên khiến cậu ta cảm thấy mình không chém rắn mà như đang chém vào một miếng sắt vậy.
Thanh đao chém vào sắt bật ngược lại khiến cả người Hứa Hạo Nhiên run lên, cậu ta cảm thấy hai tay mình đang run rẩy.
Đúng lúc này, con rắn vặn vẹo người, cái đuôi to lớn của nó quật mạnh về phía Hứa Hạo Nhiên.
Nếu cậu ta mà bị cái đuôi này quật trúng thì khỏi cần nghĩ, cậu ta chết là cái chắc.
Ngay lúc mấu chốt, Lý Phong đột nhiên giơ tay nắm lấy chân Hứa Hạo Nhiên, kéo cậu ta về.
Triệu Thành Lượng thấy thế thì cười như điên: "Đồ chó không biết lượng sức mình, dùng cái đao của mày mà đòi phá vỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4149700/chuong-7739.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.