"Thánh tộc Thiên Mục đang ấp ủ mưu đồ chiếm giữ Thượng Nguyên Thiên ta, năm xưa tiền bối là bá chủ Thượng Nguyên Thiên một thời, hiện tại bọn ta cũng là võ giả của vùng đất Thượng Nguyên Thiên, sao có thể trơ mắt nhìn Thượng Nguyên Thiên bị bọn chúng xâm lược chứ?"
"Cho nên ta mong tiền bối sẽ giúp bọn ta!"
Biểu cảm Tần Ninh đầy chân thành, ánh mắt cũng vô cùng điềm tĩnh.
"Được thôi!"
Đôi mắt Huyền Thiên rực sáng, hắn ta nhìn Tần Ninh, đáp: "Vốn dĩ ta đã là người chết rồi, cũng chẳng cần bận tâm sống hay chết gì nữa".
"Tên Thiên Thường đó xem ta như nô lệ của hắn, nên ép làm quá nhiều chuyện ác cho hắn, xem như ta chuộc lỗi cho bản thân mình vậy".
"Thế thì còn gì bằng!"
Tần Ninh cúi người hành lễ.
Diệp Viên Viên đứng cạnh cũng bắt chước làm theo.
Có điều thật ra trong thâm tâm nàng hơi ngờ vực thái độ khác thường của Tần Ninh.
"Thế bọn ta nên làm gì để phá giải phong ấn ở đây cho tiền bối ạ?"
Tần Ninh hỏi: "Vãn bối là một trận pháp sư, có lẽ sẽ giúp được tiền bối!"
"Trận pháp sư sao? Vậy thì tốt quá rồi!"
Mặt Huyền Thiên lộ vẻ vui mừng thấy rõ, hắn ta cười tươi rói: "Tuyệt thật, tuyệt thật, hai người đi theo ta!"
Nói rồi Huyền Thiên tiến lại gần cửa đại điện, song hắn ta không bước qua bậc cửa mà chỉ đứng tại đó nhìn ra bên ngoài đại điện.
"Ngươi xem".
Huyền Thiên chỉ vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4149270/chuong-7309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.