Diệp Viên Viên vội vàng đỡ lấy Tần Ninh.
"Không sao chứ?"
"Ừ…", Tần Ninh đưa mắt nhìn về phía vách đá, mở miệng nói: "Đây cũng không phải là thứ tồn tại trong Thương Mang Vân Giới của chúng ta".
Không phải ở bên trong Thương Mang Vân Giới?
Lúc này Tần Ninh không nói thêm nữa, mà đi tới trước vách đá, hai tay ngưng tụ ra từng trận văn.
Từng văn ấn phức tạp mà rậm rạp ùn ùn kéo đến, ngưng tụ, hội tụ đến trước vách đá.
Diệp Viên Viên cũng không hiểu gì cả, chỉ lẳng lặng chờ đợi.
Chắc là Tần Ninh đang thử nghiệm cái gì đó.
Qua một hồi lâu, Tần Ninh vẫn không nhúc nhích, ký tự trên vách đá kia lại xuất hiện từng dao động, khí tức kinh khủng bộc phát ra.
Vách đá chấn động, những tiếng ầm ầm vang lên không dứt.
Giờ phút này, ánh mắt của Tần Ninh bình tĩnh mà lạnh lẽo.
Diệp Viên Viên cũng cẩn thận nắm chặt Nguyên U Vương Kiếm, nhìn một màn biến hóa trước mắt.
"Tần Ninh…", "Không sao".
Tần Ninh lui về phía sau, nhìn vách đá không ngừng vang lên ầm ầm trước mặt, sau khi từng tiếng nổ vang lên, vách đá dần dần nứt ra.
"Những phù văn này có quỹ tích không giống với quỹ tích của phù văn ở trong thế giới Thương Lan, nếu không ngoài dự đoán thì chắc hẳn đến từ bên ngoài thế giới".
Lúc này Tần Ninh mới nói: "Hơn nữa rất có thể là lối đi không gian thông đến chỗ của chủng tộc ngoài thế giới".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4149263/chuong-7302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.