Diệp Viên Viên tiến vào nơi đây đã được một khoảng thời gian, biết cái gọi là mười một chỗ linh uẩn.
"Từ cảnh giới thiên giả đạt đến cảnh giới tôn giả tầng một, quả nhiên là mạnh mẽ!"
Tần Ninh tiếp tục nói: "Chắc sau này còn có lực lượng liên tục không ngừng cần tiêu hóa nữa".
"Đúng vậy".
"Được rồi, đi thôi".
Tần Ninh nắm tay Diệp Viên Viên, đạp lên thi thể đầy đất, chuẩn bị rời đi.
"Thằng nhãi Tần Ninh, ta muốn giết ngươi!"
Nhưng mà đúng vào lúc này, một tiếng quát rung thiên động địa truyền ra, một bóng người xuất hiện.
Chỉ trong phút chốc, tám bóng người thi nhau chạy tới.
Đó là tám người đàn ông trung niên ăn mặc khác nhau, ai nấy đều vô cùng gấp gáp chạy đến đây.
Tám bóng người lập tức dừng lại, nhìn thi thể đầy đất, lại nhìn thi thể của Chu Thanh, Nguyên Ca Ngọc, ánh mắt bỗng nhiên ngưng tụ sát khí, cứ như có thể nuốt người vậy.
Tần Ninh đưa mắt nhìn về phía tám người, nhưng lại không nói gì.
"Tần Ninh!"
Một người đàn ông dẫn đầu, trên trán có một vết thương, vẻ mặt vốn đã kinh khủng bởi vì dữ tợn, lại cộng thêm vết kiếm kia càng làm cho người ta cảm thấy đáng sợ hơn.
"Ngươi đáng chết".
Nghe thấy lời này, Tần Ninh lại cười nói: "Thẹn quá hóa giận?"
"Các ngươi không chọc ta, ta vốn cũng không muốn để ý đến các ngươi, nhưng nếu cứ muốn chọc ta…”
Người đàn ông dẫn đầu giận dữ hét: "Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4149258/chuong-7297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.