Giờ đây, bốn người Phạm Già, Liễu Văn Ngạn, Phạm Bách, Tập Vân Bình đều đã thay nhau ra trận.
Mà Trần Nhất Mặc vẫn luôn đối đáp trôi chảy.
Bên trong võ trường, trên lôi đài, Trần Nhất Mặc lấy một địch bốn, đối đáp trôi chảy, làm cho bốn vị đan sư trong lúc nhất thời nghĩ hết nước cũng không biết nên hỏi cái gì mới được.
"Đại sư Dương Thư đúng không?" Trần Nhất Mặc nhìn về phía Dương Thư, người từ nãy đến giờ vẫn luôn không mở miệng, cười nói: "Ngươi không hỏi gì sao?"
Dương Thư giờ phút này mới bước chậm ra phía ngoài, mà bốn vị đại sư Phạm Già kia có vẻ như đã ăn mệt.
Thậm chí câu trả lời của Trần Nhất Mặc còn làm cho bọn họ nhịn không được mà trầm tư, có rất nhiều chỗ kiến thức độc đáo, khiến người khác ngạc nhiên vô cùng.
"Được thôi!"
Dương Thư nhìn về phía Trần Nhất Mặc, đã không còn chút xíu tâm lý khinh thường nào.
Trong khoảng thời gian ngắn, Dương Thư nhìn Trần Nhất Mặc, một hơi hỏi liền bảy câu hỏi.
Trần Nhất Mặc nghe xong, không khỏi lắc đầu nói: "Đan sư Chí Tôn trung cửu phẩm rốt cuộc cũng chỉ đến thế mà thôi, ta đáp ngươi từng câu một!"
Lại qua một phen đối đáp trôi chảy, thần sắc của Dương Thư dần dần rung động, cả người đều mang theo cảm giác suy sút.
Có vẻ như chỉ cần liên quan tới đan dược, Trần Nhất Mặc đều sẽ hạ bút thành văn, điều này thật sự không thể tưởng tượng.
"Nếu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4148919/chuong-6958.html