Sắc mặt Tần Ninh rất kì quái, tùy tiện nói: "Ta nói là ngày đó ta giết đám người Huyền Trung Nguyệt, Trác Văn Nguyệt, ngươi cũng có mặt đúng không?"
Nguyên Nguyệt Minh thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Hắn ta còn tưởng rằng Tần Ninh nói là hắn ta cũng có mặt lúc đối phó với Lý Nhàn Ngư chứ.
Tần Ninh tiếp tục nói: "Còn đánh nữa không? Ngươi đã biết sự chênh lệch giữa ngươi và ta, nếu ngươi muốn đánh, ta sẽ khiến ngươi không có cơ hội nhận thua, mà sẽ trực tiếp đánh chết ngươi".
Hắn vừa dứt lời, Nguyên Nguyệt Minh suýt nữa phun một ngụm máu ra ngoài.
Dựa vào cái gì chứ?
Dù sao Bộc Xước cũng đã ra một chiêu, Tần Ninh lại không cho hắn ta cơ hội ra tay!
Sao lại đối xử khác biệt như vậy?
Nhưng Nguyên Nguyệt Minh biết, Tần Ninh nói không sai.
"Ta nhận thua!"
Một giây sau, Nguyên Nguyệt Minh trực tiếp nhìn bốn phía, cất cao giọng nói.
Giờ phút này, xung quanh võ trường hoàn toàn huyên náo.
"Nhận thua?"
"Bộc Xước còn đánh một chiêu kìa, tại sao Nguyên Nguyệt Minh lại trực tiếp nhận thua?"
"Chuyện này chuyện này chuyện này... Tần Ninh thật sự mạnh như vậy sao?"
"Ta thấy là Nguyên Nguyệt Minh sợ thì có? Ngay cả ra tay cũng không dám, đây là một trong tứ nguyệt của động thiên Huyền Nguyệt sao?"
Đủ mọi lời nói của đám người truyền ra.
Nguyên Nguyệt Minh rất bực bội.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4148690/chuong-6729.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.