Tần Ninh nói ra tất cả đặc tính của năm viên đan dược, ngay cả hắn ta còn chỉ nhớ được loáng thoáng chứ cũng không xác định, thế nhưng nhìn ánh mắt xác định của sư tôn, hiển nhiên Tần Ninh không nói sai.
Sau khi nói xong về năm viên đan dược, Tần Ninh đã thấy hơi miệng đắng lưỡi khô.
Lúc này Thời Thanh Trúc lườm hai vị trưởng lão một cái, có chút bất mãn.
Bình thường có bao giờ Tần Ninh nói nhiều như vậy đâu, hai lão già này hỏi lắm thế không biết.
Chỉ là giờ phút này, Vân Thanh Tuyền nhìn về phía Tần Ninh, lại không nhịn được cảm thán: "Trẻ nhỏ dễ dạy, trẻ nhỏ dễ dạy, kỳ diệu thay kỳ diệu thay, nghe ngươi nói, ta lại có một loại cảm giác khác với năm viên đan dược này".
Nghe thấy thế, mọi người đều sững sờ.
Lời này hoàn toàn có nghĩa khác!
Hài lòng với câu trả lời của Tần Ninh là một chuyện.
Nhưng câu trả lời của Tần Ninh lại có thể để cho vị đan sư Chí Tôn bát phẩm đỉnh phong này lĩnh ngộ, vậy đã có thể chứng minh lời nói của Tần Ninh có một ý nghĩa khác.
Lúc này, đông đảo đệ tử thi nhau âm thầm tán thưởng.
Mà khi một vị đạo tông, hai vị trưởng lão, bốn vị đạo tử, bảy vị đệ tử đứng đầu tụ tập ở chỗ này, cũng có không ít đệ tử bắt đầu chạy về đây, nghe ngóng xem có chuyện gì xảy ra.
Khi càng ngày càng nhiều người tụ tập đến, hai người Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4148376/chuong-6415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.