Lời nói vừa dứt, đã có hai người đàn ông trung niên bước ra bên cạnh Trần Nhiêm. 
 "Tất Oán, Diêm Thanh, đừng có rộn chuyện!" 
 Hứa Thông Thiên vội vàng nói: "Mau rời khỏi đây đi, ta thật sự chỉ muốn tốt cho các ngươi thôi". 
 "Ha ha, Hứa trưởng lão!" 
 Tất Oán trưởng lão tai to mặt bự bật cười nói: "Lúc trước khi ngươi còn là trưởng lão quản lý Linh Các, thì ngươi nói câu này ta còn nghe được". 
 “Bây giờ ngươi đã trở thành trưởng lão quản lý khu 36, địa vị thấp hơn trước cả ngàn bậc, ta khuyên ngươi hãy cân nhắc một chút, người không nên đắc tộc thì chớ có dây vào!” 
 Người không nên đắc tội... chớ dây vào? 
 Hứa Thông Thiên sửng sốt. 
 Lão ta lo nghĩ cho bọn họ, bọn họ lại cảm thấy lão ta lo chuyện bao đồng! 
 "Ta không thèm quan tâm đến các ngươi nữa!" 
 Hứa Thông Thiên ảm đạm nói: "Chỉ có điều, nếu như các ngươi dám động thủ, thì cứ tự cân nhắc hậu quả đi!" 
 "Hậu quả?" 
 Tất Oán cười nói: "Chẳng lẽ viện trưởng có thể vì chuyện mấy trưởng lão danh dự bọn ta đối phó với một đệ tử nội viện mà đuổi bọn ta ra khỏi vị trí trưởng lão danh dự của Linh Các sao?" 
 "Các ngươi..." 
 Hứa Thông Thiên đã hoàn toàn tức giận. 
 Hai người này cho là lão ta bị giáng chức xuống quản lý khu 36, nên mới ở đây tỏ vẻ coi thường. 
 "Muốn đi qua trước mặt ta, thì các ngươi cứ thử xem!" 
Hứa Thông Thiên hừ một tiếng, đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4142140/chuong-179.html