Những tiếng ầm ầm vang lên, dòng nước kia đổ thẳng xuống người Tần Ninh không chút lưu tình.
Nhưng lại có một cảnh tượng bất ngờ xảy ra.
Cơ thể của Tần Ninh chỉ hơi run run trên tảng đá trơn nhẵn kia, sau đó liền đứng yên.
Dòng nước ào ào như sóng biển kia không thể khiến hắn xê dịch một chút nào.
Nhìn thấy cảnh này, mấy người ở đó đều sửng sốt.
Đơn giản vậy sao?
Diệp Viên Viên lúc này mới hít sâu một hơi rồi bước ra, bay đến một hòn đá khác đang nhô ra.
Nàng rơi vào đúng vị trí dòng nước đang đổ xuống.
Một tiếng ầm vang lên, Diệp Viên Viên lúc này bị đẩy ngã xuống đầm nước lạnh.
Cái lạnh thấu xương khiến nàng như đánh một trận chiến lạnh.
Nhưng Diệp Viên Viên dù gì cũng là hoàng thể, không cam tâm nhận thua dễ dàng như vậy. Nàng tiếp tục bước ra, xông vào làn nước.
Nhưng lại ầm một tiếng nữa.
Cơ thể Diệp Viên Viên lại bị đẩy ngã.
“Đứng vững... là chuyện không thể nào mà!”, Lục Huyền không kìm được mà nuốt nước bọt.
“Nhưng cảnh giới của Tần huynh còn không bằng Diệp Viên Viên, tại sao... lại đứng yên được?”
Trương Tiểu Soái lúc này cũng ngơ ngác.
Tuân Ngọc sửa sang lại quần áo, nói: “Tần huynh nói đúng lắm, nhất định sẽ làm được!”
Hắn ta không nói nhiều nữa mà bước xuống đầm nước.
Tần Hải cũng nóng lòng muốn thử.
Cơ thể hắn ta đã thấp thu Thiên Hỏa Linh Tinh, tu luyện Linh Diễm quyết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4142095/chuong-134.html