“Dừng lại, dừng lại, sợ ngươi rồi!”
Vỗ vỗ vai của Tiểu Thanh, Tần Ninh bất lực nói: “Nhóc con, cái tốt của lão tổ tông nhà ngươi thì không học được chút nào mà di truyền toàn cái xấu!”
“Qua mấy ngày thì đi theo ta vào núi Minh Sơn, tìm một ít đồ ngon cho nhóc, thế nào?”
Nghe câu nói này, hai mắt Tiểu Thanh sáng bừng lên, nước mắt đang rơi bỗng chốc biến mất như chưa từng có.
Tần Ninh cũng hết cách. Nhóc con này, dù sao cũng là con cháu nhất mạch của thần thú Quỳ Ngưu. Tuy không như Tiểu Phi có thân phận tôn quý.
Nhưng ít nhất là mang huyết mạch thần thú. Nếu có thể thức tỉnh thì tương lai sẽ khôi phục tới sự lớn mạnh của Quỳ Ngưu nhất mạch.
Chỉ là nhóc con này, ngoài chuyện tỏ ra đáng thương thì tu luyện không chuyên tâm chút nào.
Trong phòng, mấy người sống chung rất hoà hợp.
Mà lúc này, ở quán rượu Phong Diệp, trong một phòng bao khác.
Vẻ mặt Minh Triệt âm u đáng sợ.
“Điện hạ, lần này thằng nhãi Minh Vũ được lập thành thái tử, còn Thư phi thì được phong lên làm Thư quý phi, Tần gia cũng được phong thưởng!”
Một thanh niên chắp tay đứng một bên nói: “Những điều này là bất lợi quá lớn với chúng ta đó ạ!”
“Cần ngươi nói sao?”
Lúc này, Minh Triệt tỏ vẻ hung tợn, hừ lạnh nói: “Chỉ một mình Minh Vũ, sao có thể được lập lên ngôi thái tử? Đều là do tên Tần Ninh kia… giải được bí mật của kiếm Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4142082/chuong-121.html