Thánh Đăng Phong hoàn toàn đắm chìm trong quá trình này. Thánh Tâm Duệ và Thánh Vân Tài cũng cảm thấy say mê.
Nhìn Tần Ninh xử lý dược liệu lại có một loại cảm giác… say mê.
Giống như bàn tay ngọc ngà, bóng bẩy của một cô gái đẹp đang lướt trên dây đàn, khiến cho người ta được trải nghiệm nhịp phách say tới đáy lòng.
“Phù…”
Không lâu sau, Tần Ninh thở phào một hơi, nói: “Được rồi, đại khái là như thế!”
Nhìn những dược liệu đã hoàn thành ở trước mặt, Tần Ninh cũng cảm thấy hài lòng.
Cảm giác say sưa, mồ hôi chảy ròng ròng, quả thật rất sảng khoái. Như nhìn thấy đôi tay mình tạo ra một tác phẩm nghệ thuật, khiến người khác cảm thấy vui tai vui mắt.
“Phân chia dược liệu, đại khái là như vậy!”
Tần Ninh cười nói: “Còn cách khống chế lửa luyện đan của ông và cách ngưng tụ dược liệu thì không thể chỉ nói trong một hai câu được…”
“Hả?”
Lăng Tiểu Phi tỏ vẻ chán nản: “Vậy huynh đừng nói nữa, Tần Ninh ca ca, ta đói rồi…”
“Được rồi, không nói nữa!”
Nhìn dáng vẻ khổ sở của Lăng Tiểu Phi, Tần Ninh xoa xoa cái đầu nhỏ của cô bé.
“Đúng đúng đúng, không nói nữa, chúng ta đi ăn cơm đã!”
Thánh Đăng Phong nói ngay: “Bên quán rượu Thánh Tước chuẩn bị xong chưa?”
“Đã xong rồi thưa cha”.
“Được, chúng ta nhanh chóng đi dùng cơm thôi!”
Thánh Đăng Phong cười nói: “Tần công tử, trên đường còn chút thời gian, chi bằng nói thêm vài câu?”
“Cũng được!”
Nghe thấy câu nói này, Thánh Tâm Duệ cũng chẳng biết phải nói gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4142039/chuong-78.html