“Dù gì đi nữa thì huynh cũng là nhị ca của ta, đại ca không ở đây thì huynh cũng phải gánh vác trọng trách chứ!”
Tần Ninh dựa vào bàn, nở nụ cười: “Lần này, hai huynh đệ chúng ta phải kề vai tác chiến đấy!”
Nói xong, trên tay Tần Ninh xuất hiện một lửa luyện đan ôm lấy một viên Thiên Hỏa Linh Tinh.
“Đệ...”
Thấy cảnh này, Tần Hải hoàn toàn không biết nên nói gì nữa.
Mặc dù luôn ở trong tiểu viện nhưng hắn ta vẫn biết rõ nhưng chuyện xảy ra trong Tần phủ.
Khi biết Tần Ninh ra ngoài, hắn ta lo lắng vô cùng, nhưng vì hắn ta còn chẳng ra khỏi cửa nhà nổi nên chẳng giúp cho Tần gia được chuyện gì.
Ngay từ đầu hắn ta đã không ôm hi vọng rồi, ai ngờ...
Tần Ninh thật sự đã tìm được Thiên Hỏa Linh Tinh.
“Thật ra không cần đến Thiên Hỏa Linh Tinh thì ta cũng giúp được huynh rồi, nhưng lại cần nhiều nguyên liệu khác quá, thành Lăng Vân này không có”.
“Vừa hay ta biết núi Lăng Vân có Thiên Hỏa Linh Tinh, nên đến lấy cho huynh!”
Tần Ninh cười ha ha: “Nhị ca, ta đã tốn bao nhiêu công mới lấy được đó!”
“Tam đệ...”
Tần Hải cúi đầu, rồi đột nhiên ngẩng lên.
Hai mắt hắn ta đỏ ngầu, nước mắt rơi xuống.
“Con cháu nhà họ Tần đổ máu chứ không đổ lệ. Nhị ca, huynh đừng khóc, nếu không mấy mỹ nhân trong hoa kỹ kia lại phải xấu hổ vì kém huynh đấy!”
Nhìn Tần Hải thanh tú hơn Tần Ninh, hai năm nay lại chẳng hề đi ra khỏi cửa, làn da trắng ngần. Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4142005/chuong-44.html