“Còn đứng đực ra đấy làm gì? Đi nhanh đi!”
Lăng Thế Thành thúc giục.
“Rõ!”
Người mặc áo đen thoắt cái biến mất.
Lăng Thế Thành nhìn bầu trời đêm, khóe miệng khẽ nhếch.
“Tần Thương Sinh ơi là Tần Thương Sinh, Tần gia nhà ông có ba thiên tài. Tần Sơn thì học ở học viện Thiên Thần, nhưng sẽ bị con trai ta giẫm dưới chân và chết ngắc thôi”.
“Tần Hải thì là một phế nhân, còn Tần Ninh này... cũng sắp phải chết rồi!”
“Mà Tần Thương Sinh ông... cũng thế!”
...
Đêm muộn, một bóng người vụt qua bầu trời.
Người này đi liền một mạch, mãi đến quá nửa đêm, mới dừng lại ở dãy núi Lăng Vân. Người này chính là Tần Ninh.
Hắn đi theo bản đồ mà cha mình đưa cho. Địa hình núi Lăng Vân tuy có thay đổi nhưng không đến nỗi không thể nhận ra.
Tần Ninh dựa vào ký ức ngày xưa của mình để tiến vào sâu trong núi.
Tối là thời gian vui vẻ của một số loài dã thú, bên trong núi Lăng Vân không chỉ có dã thú mà còn có cả phàm thú.
Thậm chí ở nơi núi sâu còn có cả linh thú mạnh mẽ.
Hiện giờ hắn đang ở Cảnh Môn cảnh , vẫn chưa đủ tư cách tiến vào nơi đó, cho nên chưa tự do đi lại được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4141987/chuong-26.html