“Kỷ tổng, thế nào rồi? Ông nhìn thấy hắn rồi chứ?” Trên màn hình máy tính hiện lên rõ ràng mấy chữ này.
“Gặp rồi… Thật sự là một mỹ nhân a!” Kỷ Khải Đằng nhanh tay gõ bàn phím, hồi tưởng lại cuộc gặp gỡ hôm nay với Đổng Hiền, khuôn mặt nhìn màn hình không khỏi toát ra một nụ cười quỷ dị.
“Tôi nói đâu sai! Ông muốn có hắn ta không?”
“Ha ha… đương nhiên là muốn rồi, tôi còn muốn cả công ty Thuỵ Thừa nữa.”
“… Trước mắt tôi có thể giúp ông, nhưng sau này ông phải nhớ đến tôi đấy.”
“Sao? Nói xem nào…”
“Chính là….”
Nhìn những dòng thông tin được đối phương chuyển đến, trong mắt Kỷ Khải Đằng hiện lên một tia lạ lùng. “Độc nhất là lòng dạ đàn bà” những lời này quả nhiên không sai! Nhưng, cô nàng luôn tự cho mình đúng này đã đánh giá sai dã tâm của nam nhân cùng mị lực của bản thân rồi.
“… Ông nghĩ sao?”
“Được lắm, nhưng để tôi suy nghĩ thêm!”
“Được, tôi chờ câu trả lời của Kỷ tổng!”
Nói xong những lời này, đối phương liền rời khỏi mạng.
Kỷ Khải Đằng nhìn chăm chú vào màn hình vi tính, tay chống cằm… Đổng Hiền a, một mỹ nhân như thế, không nếm thật có lỗi với chính mình… Xem ra kế hoạch vốn định dùng với Kỳ Dương có thể dành tặng cho cậu rồi!
Nghĩ là làm, lão liền cầm lấy điện thoại di động của mình bấm số… “Hắc Lang hả? Là tôi, tôi muốn nhờ cậu chút chuyện…”
_______ Nhà họ Lưu _______
Sau khi kết thúc một ngày làm việc, Lưu Hân có chút mệt mỏi về nhà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-tha-dinh-tru/65349/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.