“Tôi mệt rồi.” Đổng Hiền trong lòng Lưu Hân cảm thấy đặc biệt an tâm, mắt không chống chế được mà chậm rãi khép lại: “Tôi chờ Hân rất mệt mỏi, tiên sinh, tôi muốn đi ngủ…”
“Ừm… ngủ đi!” Lưu Hân nghẹn ngào, bàn tay to lớn đặt trên mắt Đổng Hiền: “Tôi sẽ ở bên cạnh cậu, đừng sợ!”
“Ư, trong mơ… Hân sẽ đến đón tôi…” Đổng Hiền yếu ớt ngã vào lòng Lưu Hân, khóe miệng mỉm cười tiến thẳng vào mộng.
Dáng vẻ tươi cười ấy hiện tại nhìn thấy thật biết bao thương cảm, Lưu Hân yêu thương đặt một nụ hôn lên trán cậu, dịu dàng bế cậu đặt lên giường, chính mình kéo một cái ghế qua ngồi bên cạnh, hai tay khoanh trước ngực, mắt nhìn chăm chú “mỹ nhân ngủ” trên giường kia.
Đã bao lâu không có bình tĩnh suy xét những chuyện đã qua như vậy rồi? Lưu Hân để tay lên ngực tự hỏi. Dường như từ sau khi mẹ điên cuồng vì trả thù mà làm thương tổn đến tình nhân cùng con trai của ba, thì “bình tĩnh suy xét” đã không còn nữa!
Trải qua chuyện đó, Lưu Hân đối với “tình yêu” mà con người hay gọi cực kì khinh thường, trong thế giới của anh không cần tình yêu, chỉ cần quyền lực và tiền bạc để nhận định tất cả, trong mắt anh đó cũng chính là bản chất của con người.
Nhưng từ khi gặp được Đổng Hiền, tất cả dường như thay đổi, cậu luôn hành động quá mức tưởng tượng khiến Lưu Hân phải sinh nghi, một người xa lạ đối với mình vì sao lại sẵn lòng làm nhiều thứ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-tha-dinh-tru/2582624/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.