“Hướng lão gia, mời dùng trà!” Người quản gia đã sống hơn được nửa đời trong bụng thấp thỏm không yên mà mang nước lên.
Lui qua một bên, không khỏi lo lắng nhìn về phía tách trà trong tay lão gia, ngực mặc niệm: cậu chủ à cậu chủ, sao cậu vẫn chưa về vậy!?
Hướng lão gia tiếp nhận tách trà, nhìn kim đồng hồ một chút, sau đó nói với cháu gái của mình: “Tiểu tử Lưu gia sao một đêm vẫn không thấy bóng người đâu cả?”
“Chuyện này…” Ly trà trong tay Ỷ Á khẽ động, nước trà thiếu chút nữa tràn ra ngoài: “Có thể là công việc quá bận, đúng không, quản gia?”
Thoáng cái đã đẩy qua người quản gia bên này, ông biết rõ thiếu phu nhân rất muốn giúp cậu chủ, ông làm sao không giúp được, liền lập tức nói: “Đúng vậy, cậu chủ cũng thật là, dù sao bây giờ cũng đâu như lúc trước được, xin Hướng lão gia đừng lưu tâm.”
“Ưm, là như vậy sao?” Hướng lão gia bày ra vẻ mặt lạnh như bài tú lơ khơ, làm cho người ta khó có thể hiểu ông đang nghĩ gì.
“Đúng vậy, đúng vậy!” Hướng Ỷ Á lập tức đáp lại: “Hân, anh ấy luôn phải bận bịu quá mức, ông nội đừng đa tâm, anh ấy rất tốt với con, thật đấy ạ!”
Kỳ thực mấy ngày nay đến giờ, Ỷ Á ít nhiều cũng cảm nhận được Lưu Hân dị thường thế nào, cô cũng bí mật đem chuyện này nói với Kỳ Dương, sự thật quả nhiên như cô đoán, Lưu Hân nói với cậu ấy rằng phải về nhà, nhưng thực tế cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-tha-dinh-tru/2582618/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.