Bên cạnh tiệm sách là một cửa hàng bánh mì, tình trạng kinh doanh nó cũng giống như tiệm sách của Chu Trạch, rất ít khách đến mua.
Do con phố này ban đầu được xây dựng ở ngoại vi của trung tâm, nhưng sau này trung tâm này đã bị loại bỏ, ngoại trừ những rạp chiếu phim thì hầu hết các cửa hàng khác cũng đã đóng cửa, cũng bởi vì vậy toàn bộ con đường này ít người qua lại, trở thành một khu vực hẻo lánh.
Ít nhất tại các thành phố, các công trình xây dựng bị xuống cấp cũng được phản ánh, trong vài năm qua, nơi đây được đẩy mạnh xây dựng thành trung tâm thương mại, nhưng nó không sầm uất như Thượng Hải, nên nó không được nhiều người quan tâm lắm.
Nhưng may là, tiệm bánh mì này có nhận vận chuyển bánh mì, nên việc kinh doanh có vẻ tốt hơn, còn tiệm sách thì chẳng có ai tự nhiên cảm thấy tinh thần đang "đói" mà lại đem tiền đi mua những quyển sách cả.
Chu Trạch ngồi vào ghế, vẫn còn hơi choáng váng, bác sĩ Lâm ngối phía đối diện với anh, giúp anh lau đũa ăn và đặt nó trước mặt của Chu Trạch.
Cô rất chu đáo và ân cần, giống như cô ấy đã từng ngủ chung chăn với Chu Trạch, nhưng nhìn mặt cô cũng rất sắc lạnh.
Chu Trạch cũng không hỏi cô sao không cắt đứt cuộc hôn nhân sắp đặt thời phong kiến, bởi vì anh biết câu hỏi này cũng không có nhiều ý nghĩa, mối quan hệ gia đình của Từ Lạc anh ta cũng không quan tâm lắm, cũng không có chút lưu luyến gì về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-sach-luc-nua-dem/43424/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.