🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhưng anh chưa bao giờ nhìn thấy cảnh này.



Đoán chừng, khi ông lão này còn sống và nằm trên giường bệnh, ông luôn nhìn chằm chằm vào đồng hồ, tính thời điểm mình có thể ra đi.



Nhìn ông lão khóc đập trời đập đất, khẳng định không phải là diễn. Họ chết rồi, diễn cho ai xem?



Tuy nhiên, ông lão cứ ngồi đó khóc lớn, làm cho Chu Trạch cũng có chút buồn bã, lão đạo không nghe thấy nhưng Chu Trạch có thể nghe thấy được. Đến lúc nghỉ ngơi mà thấy cảnh này thì làm sao nghỉ ngơi được?



Chu Trạch không có trái tim của Bồ tát, hơn nữa, trái tim của anh trước đó không lâu đã bị lấy mất,



ông lão khóc nức nở, lúc này Chu Trạch qua thăm ân cần hỏi han chỉ sợ làm ông ấy khóc to hơn.



"Dọa ông ấy một chút, để ông ấy im lặng."



Chu Trạch ra hiệu cho Bạch Oanh Oanh.



Oanh Oanh gật đầu, hai răng nanh của cô dần lộ ra, hơi thở của thây ma càng lúc càng rõ. Ông già không khóc nữa vì bị cô dọa đến vô cùng sợ hãi.



Cũng lúc đó, nỗi buồn đã đeo bám ông ấy rất lâu cũng đã dần tiêu tan.



Lý do giải thích tại sao linh hồn có thể vương lại nhân gian không gì khác chính là những nỗi buồn còn đeo bám và những nguyện vọng họ chưa làm được. Một khi những thứ đó tan biến, họ đã có thể đi xuống Địa ngục.



Quỷ sai cần bắt những linh hồn đang tiêu tan hoặc đơn giản là những người đã ở nhân gian quá

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-sach-luc-nua-dem/2706788/chuong-107.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phòng Sách Lúc Nửa Đêm
Chương 107: Cược cả tính mạng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.