Tắm rửa xong, Chu Trạch mặc áo sơ mi trắng và quần lửng. Xong xuôi, Oanh Oanh bế anh lên trên tầng hai. Sau khi yên vị, Hứa Thanh Lãng chạy đến hỏi anh:
"Tình hình thế nào?"
Lén lút,
Cẩn trọng,
Biểu cảm của Hứa Thanh Lãng giống như anh ta đang mở một sòng bạc ngầm dưới đất, sợ bị cảnh sát ập vào bắt được vậy.
Bạch Oanh Oanh muốn nói gì đó nhưng lại thôi, mặt cô đỏ bừng.
Hứa Thanh Lãng cau mày,
Hiếm khi anh thấy một cương thi biết đỏ mặt.
"Thế nào rồi?" Hứa Thanh Lãng háo hức hỏi, anh ta thực sự muốn biết câu trả lời.
"Cái này….." Oanh Oanh.
"Anh ta thế nào?" Hứa Thanh Lãng vội vàng nói.
"Thật ra…." Bạch Oanh Oanh.
"Chẳng lẽ phía dưới anh ta là một cái khe?"
"Chuyện này…." Bạch Oanh Oanh.
"Hay anh ta không lớn như cô nghĩ?"
"Cái gì…." Bạch Oanh Oanh.
"Thôi, đừng úp mở nữa. Cô còn muốn thay card màn hình mới để chơi game cho đã không?"
"Ông chủ nói rồi, sau khi chuyển cửa hàng, anh ấy sẽ sắm những thiết bị tối tân nhất."
"Thế giờ anh ta đã mua chưa?" Hứa Thanh Lãng sạm mặt lại.
"Chưa." Bạch Oanh Oanh trả lời rất thành thật.
"Chu Trạch có hơn mười vạn tệ trong tay. Sau khi chuyển quán còn phải trang trí lại quán nữa. Hàng tháng còn phải trả tiền thuê nhà cho tôi. Anh ta không có nhiều tiền như vậy đâu."
"Ông chủ mượn tôi hai cây trâm ngọc, giá là năm trăm nghìn tệ, năm sau anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-sach-luc-nua-dem/2706753/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.