Huy nguyệt điện.
“…Hết thảy mọi chuyện là như vậy, ngươi là con của hắn, đây là sự thật không thể chối cãi được.” Lưu Vân tựa ở giường hồ cừu, chăm chú nhìn sắc mặt bi thảm của Liễm Hàn bên cạnh.
“...” Liễm Hàn từ đầu đến cuối vẫn nhắm hai mắt, lặng yên không nói. Chỉ nắm bàn tay lại thật chặt.
Tay Lưu Vân đặt lên bàn tay lạnh lẽo nắm chặt của Liễm Hàn, nhẹ nhàng mở ra, đem tay chính mình đặt vào, để y nắm lấy.
Lưu Vân nhẹ thở dài, khẽ vuốt ve lòng bàn tay Liễm Hàn, nói: “Còn nữa… Ta không có phản bội ngươi... Người phản bội ngươi chính là sư phụ…”
Liễm Hàn trừng mắt, trong đôi mắt lạnh lẽo là huyết sắc kinh tâm.
“Sư phụ... Vì sao...”
“Liễm nhi, trên đời này, không ai thật tâm với con, toàn bộ chỉ có cừu hận!”
“Liễm nhi, con không có phụ mẫu, con chỉ có sư phụ, sư phụ mới là thân nhân của con!”
“Liễm nhi, cẩu hoàng đế là kẻ thù lớn nhất của chúng ta, sư phụ sắp chết, con nhất định phải thay ta báo thù!”
“Liễm nhi....”
Gạt người! Tất cả đều là dối trá…
Thân thể băng lãnh run rẩy, con ngươi Liễm Hàn không còn tiêu cự, trong mắt dường như có gì đó nóng hổi chực trào ra, đột nhiên kéo tay Lưu Vân đặt lên ngực mình, thanh âm khàn khàn nghẹn ngào: “Đau, ở đây đau quá…”
Lưu Vân trong lòng xúc động, ngực khó chịu, tựa như bị ai đó dùng hết sức xé nát.
“Khó chịu....”
Lưu Vân đỡ lấy hai vai Liễm Hàn, nhíu mày: “Bị thương chỗ nào? Để ta xem…”
“Ở đây…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-qua-vu-luu-van/1568522/quyen-1-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.