Lưu Vân bừng tỉnh hiểu ra, Lam Cần này chẳng lẽ là… người của y? Lưu Vân trong lòng buồn bã, khóe miệng nhếch lên một mạt cười khổ, lẽ nào đây là “Bắt gian tại giường” trong truyền thuyết?
“Uy, ngươi…”
“Câm miệng.” Liễm Hàn lạnh lùng ngắt lời hắn, nhanh chóng điểm hai cái lên hai vai Lam Cần, giải huyệt đạo bị phong bế, “Cút.”
Lam Cần thái độ bình thường đứng dậy, mỉm cười nói: “Ngươi cuối cùng cũng nhịn không được.” Thấy Liễm Hàn càng lộ vẻ giận dữ, nghĩ là sinh khí thật rồi, cũng không chọc y nữa, ném cho Lưu Vân một cái liếc mắt ái muội, phiêu nhiên rời đi.
Lưu Vân cảm thấy thật kỳ quái, nhưng cũng chẳng rảnh nghĩ nhiều, miễn cưỡng định tâm thần, tay đặt bên hông, âm thầm đề phòng, tính xem có mấy phần thắng, trong đầu không tự chủ được nhớ tới thân hình thon dài khiến kẻ khác huyết mạch phún trương của y. Xem ra lần này chạy trời không khỏi nắng rồi.
“Uy, lão huynh, ngươi muốn giết cứ giết, không động thủ là vì phân lượng cống phẩm, giúp tại hạ một việc nhỏ, kêu một nữ nhân tới.” Lưu Vân cố sức ngắt đùi, bảo trụ một tia lý trí cuối cùng, hơi thở phả ra càng nóng rực, thấy Liễm Hàn không mảy may phản ứng, ngờ rằng y tịnh không vội giết mình, lại nói: “Không dám phiền Liễm huynh, ta tự mình đi giải quyết.” Nói xong liền muốn rời gian phòng, còn ở đây nữa, chính hắn cũng không biết sẽ làm ra chuyện gì.
“Không được!” Liễm Hàn kiếm mi nhíu lại, đoạt trước một bước kéo Lưu Vân ấn về giường. Nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-qua-vu-luu-van/1568494/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.