Lưu Vân trong nháy mắt thu lại lửa giận đầy mình, thi triển khinh công lặng lẽ lẻn vào biệt viện『Khởi Phượng Lâu』của Lam Cần, xa xa đã thấy Thiệu Hồng một thân trang phục tiện sam. Hắn đang muốn tiếp cận lầu các, không ngờ hàn quang vút lên, một bóng đen chợt từ chỗ tối đánh úp lại, Lưu Vân ung dung tránh qua, thoáng thấy người tới một thân mặc hắc khẩn sam, khuôn mặt thanh tú địch ý rõ ràng: “Ngươi là người phương nào? Chủ tử của『Khởi Phượng Lâu』 há là nơi phàm phu tục tử có thể tùy ý tiến vào!”
Lưu Vân không kiên nhẫn nhếch miệng, một lòng chỉ muốn mau mau xông vào, nào còn chú ý tới tên thị vệ chẳng biết từ đâu nhảy ra này. Lười cùng gã dây dưa thêm, Lưu Vân mạnh mẽ đề chân khí, nhanh như tia chớp xuất thủ trực chỉ ba đại huyệt trên người gã, nhân lúc gã thu tay lại bỗng trở tay điểm trụ huyệt kiên tỉnh (một huyệt nằm trên vai) của gã, lập tức xoay người nhảy vào lâu nội.
“Ai… Ngô…” Không đợi Thiệu Hồng phản ứng lại, Lưu Vân đã trực tiếp cho hắn làm pho tượng. Bất quá, tiếng vang phát ra đủ để khiến người trong phòng phát hiện.
“Người nào?” Thanh âm này là — Thệ Thần? Hừ, hoá ra ngươi cũng có phần! Lưu Vân dứt khoát không hề né tránh, đẩy phứt cửa phòng ra, bước vào trong. Vừa vào cửa, đã thấy thân ảnh cao ngất của Lưu Tiêu khoanh tay mà đứng, phượng mâu đạm nhã mang theo kinh hãi cùng xa cách. Biết y không nhận ra khuôn mặt này, tâm Lưu Vân lại cảm thấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-qua-vu-luu-van/1568487/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.