Translator: Tần Dã
Beta – reader: Chuotbong
Hắn lúc này còn có một chuyện khác phải xử lý. Chuyện của Viêm Kỳ không nên để trễ.
Nghĩ đến đây, hắn liền ngồi dậy. Hắn biết Viêm Kỳ cũng đã trở về phái Nghiêu Sơn, hơn nữa lúc này nhất định chưa ngủ. Sư huynh của hắn từng nói mỗi đêm chưa đến canh ba tuyệt đối không ngủ. Về phần tại sao, Quý Phong cũng không biết.
Ánh trăng ngoài cửa tuy sáng ngời nhưng rất lạnh lẽo, ngay cả người võ công cao cường như Quý Phong trong lòng cũng không kìm được cảm giác giá rét.
Quý Phong gõ cửa ba cái, đây là tiếng gõ cửa chuyên có của hắn và Viêm Kỳ. Viêm Kỳ mở cửa ra, Quý Phong nhìn rượu và thức ăn trên bàn, dường như sớm đã chuẩn bị, chỉ đợi hắn đến, nhưng còn về chuyện gì, cũng hẳn là đã biết, như vậy cũng tốt, Quý Phong nghĩ.
“Còn chưa ăn cơm phải không, ăn xong trước đi, sau đó hãy nói.” Quý Phong cầm đũa lên, ăn hết mấy miếng thì không ăn nữa, trong lòng hắn có quá nhiều chuyện, cũng có lúc ăn không trôi.
“Đây là lần đầu tiên ngươi ăn ít như vậy, là tay nghề của ta thụt lùi rồi?” Ngữ khí nói chuyện của Viêm Kỳ mang theo âm mũi nồng đậm nhưng lại chưa từng khóc qua.
“Viêm Kỳ sư huynh, mục đích ta đến huynh đã biết rồi ư?” Sư công nếu đã nói với mình thế kia hẳn là cũng đã từng nói chuyện với Viêm Kỳ.
“Phải, ta biết, ngươi đến là bởi vì không thích.”
Quý Phong thở dài một tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-qua-thien-pham/2694010/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.