Translator: Tần Dã
Beta – reader: Chuotbong
Lá ngô bay vàng, vạn sơn cỏ xanh, ráng mây nước chảy tranh nhau phát sáng. Nghĩ đến hoàng hôn trong sân viện trước đó, hoa tiền nguyệt hạ, trong lòng Quý Phong càng cảm thấy rõ nỗi khổ tương tư sau khi ly biệt. Lần này trở về Nghiêu Sơn, chỉ hy vọng sư công vẫn còn. Nếu như đã gọi mình quay về, hy vọng có thể giúp đỡ Thiên Thần sư công sống tiếp. Hắn tuy trăm ngàn lần không mong muốn cùng Sở Sở Tử Phàm lại phân ly, thế nhưng họ còn có sau này, còn sư công thì…
Chỉ là hắn không an tâm Sở Sở Tử Phàm, lại nhớ nhung đến mức không tài nào ngủ được.
Hắn sẽ đi nhanh về nhanh, nhiều nhất là ba tháng. Vừa đủ ba tháng, bất kể là nguyên nhân gì, hắn cũng phải quay về, cũng mặc kệ cả giang hồ này phải chăng đã gió tanh mưa máu, long trời lở đất, hắn cũng phải quay về, cũng phải bảo vệ Sở Sở Tử Phàm của hắn. Là đúng là sai, mặc cho hậu nhân phán xét. Hắn không lo được nhiều như vậy.
Có thể mang y đi, có thể giúp đỡ y, có thể khuyên y dừng tay… còn có nhiều lựa chọn như vậy, thế nào chẳng có một con đường có thể đi được, có thể đi đến cuối cùng.
Đêm gió thanh vắng, trăng đầy ao hồ, nước trong thấy rõ sao dời, gió nhẹ quá cảnh, lác đác bèo trôi. Quý Phong ngồi ở đầu cầu, trên tay cầm một bầu rượu, thứ mà hắn phát hiện trên ngựa, là Sở Sở Tử Phàm đặc biệt chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-qua-thien-pham/2693996/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.