Translator: Tần Dã
Beta – reader: Chuotbong
Lúc Quý Phong trở về, nhìn thấy đèn của phòng Sở Sở Tử Phàm vẫn sáng, liền đẩy cửa vào. Sở Sở Tử Phàm gục trên bàn ngủ thiếp đi, nghe thấy tiếng động, dụi dụi mắt: “Quý Phong, về trễ vậy, ta cũng ngủ thiếp đi rồi.”
Trong lòng Quý Phong cảm động, từ sau ôm lấy y, vùi đầu vào hõm vai của y nói: “Ta làm sao nỡ bỏ ngươi lại?”
Cảm nhận được sự bất thường của hắn, Sở Sở Tử Phàm nhẹ giọng hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Miệng khẽ động vài cái, cuối cùng vẫn không nói ra. Hắn không yêu Viêm Kỳ, điểm này hắn có thể khẳng định. Đối với y có thương tiếc, có tôn trọng, có yêu thích, nhưng mà những thứ đó đều không phải tình yêu. Hắn đối với Viêm Kỳ duy nhất không có yêu. Hắn luôn đối đãi với y như người thân vậy.
“Sở Sở Tử Phàm, ta chỉ nói lời này một lần. Ta yêu ngươi, ta chỉ yêu ngươi.”
Sở Sở Tử Phàm biết Quý Phong nhất định là đã xảy ra chuyện gì. Nhưng mà hắn đã không nói, mình cũng sẽ không hỏi. Nhưng đáng giận vẫn là phải giận: “Yêu ta? Yêu như thế nào? Lấy ra cho ta xem xem.”
Sở Sở Tử Phàm đưa tay ra. Thứ y muốn là trái tim chân thành của Quý Phong. Quý Phong xoay người y lại, đặt tay y lên ngực. Trái tim kia đang nảy lên. Đó chính là nhịp tim của Quý Phong yêu Sở Sở Tử Phàm: “Mặc kệ ngươi tin hay không, trái tim này trước sau vẫn vì ngươi mà đập. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-qua-thien-pham/2693987/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.