Editor: Tử Điệp
Beta – reader: Tử Điệp
Lúc Qúy Phong tỉnh lại, trên giường đã không còn một bóng người, Sở Sở Tử Phàm trong lòng vẫn còn ở đấy, nhưng Phiêu Tuyết đã đi rồi, là lúc nào tỉnh lại, lúc nào rời đi, hắn không biết, hắn vốn cẩn trọng nên chưa từng có chuyện có kẻ rời đi mà hắn không biết.
Sở Sở Tử Phàm, là vì ngươi đang ở trong lòng ta, nên ta mới đặc biêt an tâm, mất đi cảnh giác hay sao?
Qúy Phong đưa tay nhặt lấy bức thư, trên đấy viết:
Qúy Phong:
Lúc ngươi nhìn đến bức thư này, ta đã đi xa lắm, cũng vì ta chưa từng thấy lúc ngươi ngủ lại tươi cười ngọt ngào như thế, ta nhìn ngươi thật lâu, nhưng ngươi không tỉnh lại, chỉ đem người trong lòng ôm càng chặt, đấy là đáp án ngươi cho ta sao?
Đáp án này ta nhận, đấy cũng là lựa chọn tốt nhất của ta, bởi mặc kệ hắn có xuất hiện hay không, ngươi cũng chưa từng yêu ta, dù chỉ một phút thôi, thế nhưng mấy năm qua tình yêu này, ta chưa từng hối hận.
Tuy ta không thích người kia, hắn tâm địa ngoan độc, không từ thủ đoạn, nhưng ta bỏ đi, cũng không vì hắn, chỉ là vì hạnh phúc ngươi không có phần ta, mà ta thủy chung vẫn không thể bình tĩnh đối đãi, biết đâu sau này, rồi sẽ có một ngày, ta lại đến tìm ngươi, lại cùng ngươi đăng cao vọng viễn, nâng cốc ngôn hoan, nhưng đấy là khi nào, ta không biết, ba năm, ba mươi năm, hay vẫn là đời đời kiếp kiếp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-qua-thien-pham/2693964/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.