Editor: Tử Điệp
Beta – reader: Tử Điệp
Lúc Viêm Kỳ mười tám tuổi, Quý Phong vẫn còn là một hài đồng mười hai mười ba tuổi, nhưng đã là cao thủ số một số hai trong Nghiêu Sơn phái, mà bản thân hắn sớm đã không còn là đối thủ. Song, ánh mắt Quý Phong mãi mãi chỉ lưu trên người cao thủ, cho nên hắn chỉ có thể ở phía sau Quý Phong, xa xa mà nhìn.
Bất quá hắn có một ưu thế, đó là tay nghề hắn tốt thật là tốt, Quý Phong mê luyến điểm này nơi hắn. Cứ lâu lâu lại đến, mặc dù không nói nhiều, chỉ một mực ăn, ăn xong liền đi, cũng không cảm thấy có ý gì không tốt.
Đoạn thời gian đó, có lẽ đã trở thành niệm tưởng một đời của Viêm Kỳ, niệm một đời, lại tưởng một đời, đôi tay của Viêm Kỳ, làm sao vẫn họa không ra dáng điệu Quý Phong, là bởi quá thương tâm, nên vô luận thế nào cũng không thể hạ bút sao?
Có ai biết được?
Chính là giọt rơi trên giấy như hoa nháy mắt vựng khai, hắn không rõ, thế nhưng người ngoài cuộc lại rõ ràng hơn hết, tình yêu của hắn, nhất sinh chí ái, đã định là không kết quả, người hắn yêu nhất, lại không yêu hắn.
Buổi tối năm hắn sinh nhật mười tám tuổi, hắn làm rất nhiều món ăn, lẳng lặng ngồi trước bàn cơm. Quý Phong đến, hắn có rất nhiều điều muốn nói cùng Quý Phong, dù cho không được đáp lại, bất quá hắn vẫn muốn đem phần tình cảm kín đáo này nói một chút, biết đâu, hắn huyễn tưởng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-qua-thien-pham/2693930/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.