Chương trước
Chương sau
Ngày hôm sau, sáng sớm.

Vì sợ Nạp Lan Hồng và Hà Thanh Trúc một giấc ngủ dậy sẽ hóa thân thành xác sống nên Thuần Vu Yến rút máu hai người xong đã cột thành bánh chưng, đem ra ngoài trời phơi nắng. Nếu là xác sống thì kiêng kị ánh mặt trời, cho nên đề phòng bất trắc, hai người bị dọn ra cánh đồng.

Bạch Tiểu Nhung đi rà soát xem còn cá lọt lưới không, xới tung nông trại của hắn lên, thu tất cả vào không gian, tới hoa cảnh hay một con ốc sên cũng không bỏ qua. Cậu kiểm tra rồi, bọn nó chưa bị lây vi rút.

Ốc xào xả ớt cũng thơm lắm, tận thế rồi, kén chọn kiểu gì nữa.

[5 Thần đúng là không phải người, đang yên đang lành lại đi giáng tai họa.]

[Coi chừng ổng ghim bây giờ, bé cái mồm thôi.]

[Nhung giấu đủ lâu, vậy mà cũng có không gian càn khôn.]

[Tưởng đâu chỉ là thế giới bình thường chứ, ai ngờ lại là mạt thế.]

[Thắp nến cho Nhung.]

Bạch Tiểu Nhung không thể không tắt bình luận. Từ ngày hệ thống công khai bí mật thần thánh thì phòng phát sóng của cậu nổi như cồn, mấy tỷ người xem còn có thể tăng, không biết ngoài kia có bao nhiêu thế giới bị Ngũ Thần phá hoại nữa.

Theo lời hệ thống thì, thế giới của cậu có rất nhiều khí vận giả hội tụ, một đám nhân vật chính, nếu thật sự đối đầu với bọn họ, thế giới này coi như bỏ.

Cậu cũng không muốn đối đầu với Bạch Tuyết Vi, cậu thực sự xem cô là chị gái ruột của mình rồi. Mấy năm qua dù bận rộn cỡ nào, cô cũng gọi đến hỏi thăm sức khỏe, còn gửi quà bánh cho cậu nữa.



Cậu không ngờ nhất là, Bạch Nhược vậy mà cũng là nhân vật chính mới ghê chứ.

Chuyện càng ngày càng rối, hay là nói, Bạch Tuyết Vi và Bạch Nhược, chỉ một người được giữ lại, lính của Ngũ Thần chưa gì đã lục đục nội bộ.

“Tiểu Nhung, có vẻ như tụi Nạp Lan Hồng tỉnh lại rồi, chúng ta qua xem đi.” Thuần Vu Yến từ con kênh bên kia cầm cái rổ, đầu đội nón lá, chân đi ủng. Nhìn sao cũng thấy đẹp trai.

Bạch Tiểu Nhung nhanh nhẹn bỏ đồ vào không gian, chát nhất là vựa ốc này mỗi một con 1 tích phân.

Nạp Lan Hồng tỉnh lại đầu tiên, cả người bị quấn như sâu lông, ngoài đồng thì nắng chảy mỡ, đổ mồ hôi đầy đầu, hắn sắp bị nướng chín tới nơi rồi, cứu với.

Thuần Vu Yến lấy ra ống chích, lần nữa rút máu, đem đi nghiên cứu. Nếu có thể phân tích ra thành phần của dị năng trong máu thì tốt quá.

Bạch Tiểu Nhung ngồi xổm bên cạnh, làm như chuyên gia mà hỏi: “Nạp Lan Hồng, 1+1 bằng bao nhiêu?”

Nạp Lan Hồng sắp bị hầm chín nhưng trí thông minh vẫn còn đó: “…2.”

Thuần Vu Yến gật đầu, bắt đầu cởi trói cho Nạp Lan Hồng: “Mạch đập, máu, màu da, tất cả các chức năng đều bình thường hoạt động.”

Bạch Tiểu Nhung từ không gian lấy ra chai nước khoáng đưa qua: “Vất vả cho anh rồi.”

Nạp Lan Hồng muốn đưa tay nhận lấy thì cậu quẹo tay một cái, đưa cho Thuần Vu Yến cầm: “Ai đưa anh, muốn uống thì tự đây lấy đi chứ, có tay có chân đàng hoàng.” Anh Yến của cậu phải giữa trưa nắng ngồi đó bận rộn kiểm tra sức khỏe cho anh ta.

Nạp Lan Hồng: “…” Không có miếng tình người nào.



Lúc này, Hà Thanh Trúc cũng từ từ tỉnh lại, không giống như Nạp Lan Hồng bị đối xử thậm tệ, Bạch Tiểu Nhung vừa là đưa khăn lạnh vừa là phục vụ nước, làm Hà Thanh Trúc được sủng mà sợ.

Cậu nhìn Thuần Vu Yến thuần thục lấy ra kim tiêm lần nữa, không khỏi góp ý: “Anh muốn lấy mẫu máu của em luôn không?” So với nhưng người khác, thì cậu chính là người “bình thường” nhất rồi.

Hắn cảm thấy cũng có lý, lấy ra ống tiêm mini: “Vậy cho anh xin miếng nha.”

“…”

Xong xuôi hết thảy cũng đã qua buổi chiều.

Nạp Lan Hồng có dị năng, Hà Thanh Trúc cũng có nhưng mà yếu hơn. Còn Thuần Vu Yến thì tỉnh trước cả những người khác, cậu tự hỏi, không biết năng lực của hắn là gì nữa.

Thuần Vu Yến làm trưởng nhóm tạm thời: “Cơm nước xong thì chúng ta đi thành phố S.”

Không ai có dị nghị gì.

So với Bạch Tiểu Nhung, Thuần Vu Yến và Nạp Lan Hồng tỉnh như ruồi, Hà Thanh Trúc lo âu không ngừng, nơm nớp lo sợ khi biết tin tận thế tới, ăn không ngon, uống không vui.

[Đây mới là phản ứng của người bình thường nên có nè!]

Lúc biết mình xuyên qua thế giới sắp mạt thế, Bạch Tiểu Nhung cũng mất ăn mất ngủ lo lắng không ngừng như cậu ta, nên biết tâm trạng Hà Thanh Trúc hiện tại thế nào.

Không phải cứ an ủi bừa là được, phải để cậu ta, tự mình vượt qua.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.