Bạch Tiểu Nhung từ từ mở mắt ra, mơ hồ nhìn thấy trần nhà màu xanh, bóng đèn ánh vàng lắc lư.
Chuyện là thế nào?
Hệ thống tri kỷ: [Cậu tắm nước nóng tới bất tỉnh nhân sự, anh đẹp trai đưa về đây đó.]
“…” Nhớ rồi, nhục mặt lắm.
[Anh ta đi chưa?]
Hệ thống: [Còn, mới đổi bóng đèn giùm đó.]
“??” Hèn gì bóng đèn lắc lư.
“Tỉnh rồi hả? Còn choáng không?” Thuần Vu Yến chú ý tới ánh mắt của cậu, đưa qua ly nước ấm.
Bạch Tiểu Nhung ngồi dậy, nhận lấy uống một ngụm nhỏ: “…Cảm ơn, đỡ quá chừng.”
Thuần Vu Yến đưa tay sờ trán cậu: “Cậu cũng hay thật, bị bệnh cũng không biết.” Độ ấm bình thường, xem ra thuốc uống có tác dụng rồi.
Bàn tay mát lạnh chạm vào, Bạch Tiểu Nhung híp mắt, thoải mái muốn giãn ra tứ chi, cầu vuốt ve.
Thuần Vu Yến vò đầu cậu mấy cái nữa mới buông tay, đứng lên ra về: “Nghỉ ngơi đi, chuyện còn lại ngày mai rồi nói.”
Cậu trừng mắt nhìn cái tay gây án, chu mỏ: “Được, ngủ ngon.”
Thuần Vu Yến vẫy tay: “Ngủ ngon.”
Bạch Tiểu Nhung nhìn theo bóng hắn đi xa, trở lại nệm nằm xuống. Thể lực kiểu này có mà bị tang thi cắn chết trong vòng một nốt nhạc dạo ngay. Cậu phải tìm người dạy võ cho mới được.
Còn nữa, phải chuẩn bị trước rất nhiều thứ, không chỉ cho cậu, còn cho người nhà nữa, cậu phải làm gì đó thông báo cho mọi người mạt thế sắp đến mới được.
Nếu họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-phat-song-truc-tiep-cua-bach-tieu-nhung/3329738/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.