Bạch Nhược nhân cơ hội lôi kéo làm quen, cậu ta cười duyên, chủ động rót cho Thuần Vu Yến tách trà: "Chào anh, em là Bạch Nhược. Còn anh tên là gì vậy ạ?"
Thuần Vu Yến không nhận tách trà, chỉ ngồi trên sô pha mềm, cười khẽ: "Thuần Vu Yến là tên tôi, chào cậu." Bạch Nhược này, vừa nhìn một cái hắn liền biết không đơn giản. Ít nhất, không có đơn thuần như Bạch Tiểu Nhung.
Bạch Nhược thật sâu giấu đi vẻ mặt kinh ngạc, nếu cậu ta không nhớ nhầm, cái tên Thuần Vu Yến này đã chết thẳng cẳng từ mấy chương đầu truyện rồi mà? Bởi vì cậu ta xuyên không nên nội dung bị thay đổi?
Mẹ Bạch ngồi ở một bên đan áo len, không xen vào cuộc nói chuyện của bọn nhỏ. Bạch Tuyết Vi thì không có quen thân Thuần Vu Yến, nhưng vẫn hỏi: "Lại đến tìm em trai tôi sao? Lần này là đi đâu?" Có tiền khoa trước đó, hễ mà hai con người này chụm lại, thế nào cũng có chuyện.
Đợt trước Âu Dương Hoằng bị người ta trùm bao bố đánh cho nhập viện, còn gãy mấy cái xương sườn. Ba gã tức muốn lật cả thành phố A tìm người đánh úp. Kết quả, người không kiếm được mà còn bị gia chủ mắng cho một đốn.
Còn nữa, Lâm Tường mượn bữa cơm tỏ tình cô, cũng là Bạch Tiểu Nhung và Thuần Vu Yến tiếp tay cho giặc: "..."
Thuần Vu Yến cười thân thiết hơn với cô, dù sao cũng là chị của Tiểu Nhung, nên tôn trọng vẫn phải tôn trọng: "Lần này là đi ăn bạch tuộc, chắc chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-phat-song-truc-tiep-cua-bach-tieu-nhung/3311218/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.