Chương trước
Chương sau
Bạch Tiểu Nhung chỉ đọc cuốn tiểu thuyết tiền truyện. Có bao nhiêu nam chính cậu không rõ ràng lắm, vì nhân vật nam quá nhiều, nhưng nam chính giống nhau đều họ kép, đẹp trai bá đạo, không khó để xếp hết vào hậu cung nữ chính.

Đếm đếm, Hiên Viên Hàn, Thuần Vu Tĩnh, Lâm Thiên, còn người này nữa, trước mắt có 4 rồi, đủ chơi một bàn cờ cá ngựa. Tám phần mười là người có giao diện hơi giống Nạp Lan Hồng này là một trong số nam chính.

Bạch Tuyết Vi đơn giản gọi món xong, đưa thực đơn qua cho người khác, giới thiệu người tới với Bạch Tiểu Nhung: "Anh ấy là Nạp Lan Cửu, đối tác làm ăn của công ty nhà mình. Nghe được chị muốn đi ăn trưa nên cùng nhau."

Nạp Lan Cửu lấy ra danh thiếp đưa cho mọi người, hòa nhã giới thiệu: "Chào mọi người, hân hạnh được gặp, bữa cơm này cứ để tôi trả cho."

Nạp Lan Cửu cơ trí thông minh, trong truyện anh ta chính là quân sư quản lý căn cứ, là người làm ăn, rất biết cách kinh doanh hình ảnh, làm mọi người tin phục. Hào hoa phong nhã, ôn hòa lễ độ, thấu tình đạt lý. Anh ta cũng rất biết cách lợi dụng vẻ ngoài đối với phụ nữ, gặp ngay nữ chính không ăn, mới chính thức cảm thấy cô đặc biệt, muốn cưa ngã.

[Bên kia sao toàn trai đẹp thế! Không công bằng!]

[Ta tưởng ở Bạch Liên tộc hoặc Nhân Ngư tộc đã đẹp rồi, vẫn là ta thiển cận!]

[Sao không hợp thành một đoàn đi làm thần tượng luôn đi, tôi ủng hộ!]

[Quý công tử nhẹ nhàng, nhưng so với Thuần Vu thì thiếu chút...]

[...Thần thánh!]

Bạch Tiểu Nhung đã có đề kháng với trai đẹp, không ai đẹp so qua Thuần Vu Yến, cậu chỉ nhìn nhiều hai mắt rồi cúi xuống lựa món ăn. Chỉ là nhân vật phụ xuất hiện vài dòng rồi chết thẳng cẳng, Thuần Vu Yến vì độ đẹp trai vượt xa nam chính nên bị tác giả cho đi bán muối hả ta?

Lâm Tường cảm thấy căng thẳng, Bạch Tiểu Nhung cố ý bắn qua ánh mắt cổ vũ. Muốn tỏ tình thì làm lẹ lên, cậu muốn hóng drama.



Đồ ăn rất nhanh thì dọn vào, phục vụ là nam nên miễn nhiễm sát thương của cánh đàn ông, chỉ nhìn nhiều Bạch Tuyết Vi hai mắt đã bị trừng ra ngoài: "..."

Khi ăn không nói chuyện, Lâm Tường bỏ qua thời cơ cũng chỉ có thể ngậm ngùi chờ bữa ăn kết thúc.

Bạch Tiểu Nhung hận sắt không thành thép nhìn Lâm Tường Một cái, tự mình lo ăn uống.

[Nhìn bọn họ ăn mà tao tưởng đâu quảng cáo nhà hàng không đó.]

[Nhìn đói bụng ghê nơi!]

[Đã nấu sẵn nước sôi trụng mì.]

[...Thảm.]

Bạch Tiểu Nhung ngó nghiêng, từ trong túi lấy ra cái chai thả Bạch Thỏ ra, lựa rong biển cho em nó ăn. Sên biển cũng không chạy lung tung, chỉ cần cậu cho liền ăn.

Bạch Tuyết Vi ánh mắt tinh tường, liếc mắt một cái liền thấy cục bột tròn vo này là cái: "Thú cưng của em?" Quản gia có nói với cô, còn tự tay mình làm một cái bể cá cảnh lớn dưới phòng khách chuẩn bị cho bé nó.

Bạch Tiểu Nhung gật đầu, chọt vào mông sên biển, chỉ vào Bạch Tuyết Vi: "Chị gái của anh, nhớ mùi nha."

"..." Bạch Tiểu Nhung thật hài hước, cục bông đó lại không phải chó.



Bạch Thỏ là yêu thú, nghe hiểu tiếng người, còn vừa tiêu hóa xong loại rong có linh lực, cũng bự một vòng, lớn bằng cục mochi rồi. Nó nhìn qua Bạch Tuyết Vi, tỏ vẻ thân thiết bò qua. Sau này có nguy hiểm, nó sẽ nể mặt baba, giúp đỡ một vài.

"..." Bọn họ còn chưa thấy con sên biển nào thông minh như vậy đâu. Năm 20xx rồi, động vật còn thành tinh?

______

Ăn uống no say chuyện chính liền tới, Bạch Tiểu Nhung đưa cho Lâm Tường ánh mắt cố lên, nếu không ăn nữa cơm này có ý nghĩa gì với hắn đâu.

Lâm Tường gãi đầu gãi tóc, nhỏ giọng thì thầm: "Mày có thể dẫn người không liên quan đi giùm chút không?"

Bạch Tiểu Nhung làm thủ thế ok, Lâm Thiên không hứng thú nghe nên về trước, Nạp Lan Cửu thì đi trả tiền cơm, thế là cậu dắt Thuần Vu Yến ra khỏi, đứng ngoài cửa nghe lén.

Thuần Vu Yến: "..." Thao tác thành thạo này, không phải lần đầu rồi.

Kết quả không ngoài dự đoán của Bạch Tiểu Nhung, tất nhiên là bị dứt khoát từ chối rồi. Người muốn tỏ tình nữ chính cũng không ít, cô mà đồng ý làm bạn gái Lâm Tường mới là lạ đó, còn thảm hơn nhân vật phụ.

Thuần Vu Yến vỗ vai cậu: "Được rồi, chúng ta ra ngoài chờ thôi." Nghe lén không tốt, lần sau lại nghe.

Bạch Tiểu Nhung gật đầu, nửa đường đụng phải Nạp Lan Cửu tính tiền xong định quay trở lại. Cậu liền anh em tốt kẹp cổ anh ta kéo đi ra ngoài: "..." Chừa chút không gian cho nam sinh thất tình tí đi.

Bạch Tuyết Vi lúc nãy đương nhiên thấy được em trai mình lấp ló ngoài cửa, cô từng là đặc công, từ lúc xuyên qua cũng không bỏ tập ngày nào. Chỉ có điều không phát hiện ra Thuần Vu Yến mà thôi.

Cô vừa từ chối Lâm Tường vừa suy nghĩ, không biết để Tiểu Nhung thân thiết Thuần Vu Yến là chuyện tốt hay xấu nữa. Từ lúc Bạch Tiểu Nhung xuất viện, cả người hoàn toàn thay đổi, tốt nên cô mới không suy nghĩ nhiều. Vì khái niệm trọng sinh hay xuyên không bây giờ đều tràn lan.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.