Vẫn như mọi ngày, Bạch Tiểu Nhung thức dậy thật sớm ăn cơm sáng rồi ngậm thêm cái bánh mì đi làm.
Tàu điện ngầm hôm nay cũng đông đúc như mọi khi, người là người chật kín cả xe, Bạch Tiểu Nhung sắp bị ép thành mực khô rồi.
Xuống tàu sau lại phải đi bộ đến công ty, quẹt thẻ vào làm. Ngày nào cũng như ngày nấy, khiến Bạch Tiểu Nhung sắp chán nản muốn nhảy lầu tự tử tới nơi rồi.
Giờ ăn trưa ở công ty, vì chính sách tiết kiệm tiền mua hòm cho bản thân nên Bạch Tiểu Nhung không làm cơm hộp mà vào nhà ăn múc cơm.
Đang loay hoay tìm chỗ ngồi thì Bạch Tiểu Nhung được vài ba người đồng nghiệp mời ngồi chung. Đều là cùng tổ phát triển kế hoạch với cậu nên nói chuyện khá thoải mái.
Chị Triệu, tổ trưởng vừa ăn vừa nói với cậu:
"Đúng rồi Tiểu Bạch, một lát tan làm chị sẽ đưa em mượn nó nhe!"
Bạch-não cá vàng-Nhung nghệch mặt hỏi ngược lại:
"Chị Triệu à, nó là cái gì vậy chị?"
Chị Triệu bất lực, Tiểu Bạch đúng là hay quên.
"Em không nhớ sao? Thì hôm đi nhậu với ban quản lý, em có nói là mình muốn mượn tiểu thuyết của chị còn gì?"
Bạch Tiểu Nhung vừa được nhắc lại thì mới nhớ ra, lần đó cậu say bí tỉ, nghe mấy bà chị đồng nghiệp đang thảo luận tiểu thuyết ngôn lù thì cậu cũng hăng máu nhảy vào nói vài câu, còn hỏi mượn tiểu thuyết người ta.
Thời đi học Bạch Tiểu Nhung cũng là một thời mê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-phat-song-truc-tiep-cua-bach-tieu-nhung/3068283/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.