Bạch Tiểu Nhung cũng không có bị tiếng ồn ào của tivi đánh thức, cậu ngủ một giấc thơm ngọt đến tối luôn. Thuần Vu Yến cũng bó tay với nhóc này, nhàm chán xem phim hoạt hình đến tối. Hắn đói bụng lắm rồi, nhưng vẫn phải chờ thằng nhóc này tỉnh dậy mới được.
Ngay lúc Thuần Vu Yến mất kiên nhẫn định dùng bạo lực gọi Bạch Tiểu Nhung dậy thì cậu tự động tỉnh rồi.
Bạch Tiểu Nhung xoa xoa đôi mắt, cậu ngáp một cái, lơ mơ chớp mắt vài cái rồi vươn vai.
Chú ý đến ánh mắt ai oán của Thuần Vu Yến, Bạch Tiểu Nhung có chút không hiểu ra sao sờ mũi. Cậu đã làm gì sai, ai chọc giận anh chàng đẹp trai này à?
Bạch Tiểu Nhung mỉm cười, tỏ ra thân thiện nhất có thể, mềm mại nói:
"Chào buổi tối nha, cuối cùng anh cũng tỉnh rồi. Lúc gặp anh tôi thấy đầu anh chảy một đống máu, may mà không sao cả rồi."
Thuần Vu Yến cũng là biết điều, giơ tay không đánh gương mặt tươi cười, làm người tốt phải thể hiện cho trót. Hắn mỉm cười lịch sự, kĩ thuật diễn có thể lấy cúp ảnh đế đủ để Bạch Tiểu Nhung bị lừa gạt, đó là hắn nghĩ vậy thôi.
Ra đa trực giác của Bạch Tiểu Nhung mách bảo rằng con người trước mặt này không hiền lành như vẻ ngoài, làm cậu cũng có chút thận trọng đối đãi. Thà kết thêm bạn mới còn hơn là đắc tội Thuần Vu Yến.
Thuần Vu Yến ra vẻ suy yếu, lưng dựa vào ván giường, nở nụ cười ấm áp với Bạch Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-phat-song-truc-tiep-cua-bach-tieu-nhung/3068266/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.