Bên Âu Dương vừa mở ra được Lão Khanh, toàn trường sôi trào hẳn lên, tuy chỉ là trung phẩm nhưng màu sắc ngọc rất tốt, không tạp. So với phế ngọc, không biết giá trị hơn nhiều ít.
Thợ thủ công nhìn 4 nguyên thạch có tiềm năng, nhanh nhẹn động thủ cắt ra hết.
Âu Dương gia hai viên còn lại lần lượt là Đậu Chủng và Du Thanh, đều là phỉ thúy thường thấy trên thị trường, tuy không quá khan hiếm nhưng cũng là loại đắt tiền. Đó là giới thượng lưu nói không đắt thôi, người bình thường làm công ăn lương chưa chắc đã mua được.
Âu Dương gia hoàn toàn nghiễm nhiên nắm chắc phần thắng trong tay, trào phúng vài câu bọn Bạch Tiểu Nhung.
Không ai để ý gã như vai hề nhảy nhót, tự mình nhục rồi tự mình ghi hận bọn họ.
Đá bên Bạch gia khá thô, khó cắt hơn Âu Dương nên cần 2 thợ thủ công thay phiên dùng máy.
[ Làm tui hồi hộp quá luôn!
Vậy mà cũng chơi dơ được, tiểu nhân!
Bên Tiểu Nhung mà không có được ngọc hiếm thì phen này thua!
Thua thì thua, gởi điểm tích phân an ủi Nhung Nhung nè.
Mấy ảnh đẹp trai quá má ơi!]
Bạch Tiểu Nhung cũng trông mòn con mắt chờ, cậu tin tưởng khí vận của nữ chính sẽ không thua mấy đứa chơi ăn gian đâu. Nhưng vẫn khẩn trương lắm.
Một khối được đánh giá là phế ngọc nữa, Bạch gia chỉ còn một cơ hội cuối.
Bạch Tuyết Vi nhíu mày, khối nguyên thạch kia là do cô chính tay chọn, không có khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-phat-song-truc-tiep-cua-bach-tieu-nhung/3068217/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.