Chuyện của Hà Thanh Trúc rơi xuống màn che, cả hai đều trao đổi thông tin liên lạc với nhau, còn trò chuyện hằng ngày. Bạch Tiểu Nhung cảm thán, có bạn bè là phải như vầy mới đúng.
Nhìn thanh niên thân hình cao lớn như trai vận động đang kẹp cổ mình, cậu rất muốn cho một ngón giữa. Bạn bè cái gì? Bạo lực học đường thì có!
Muốn lặc chết người ta thì nói đi, đống cơ bắp cù kết này làm cậu khó thở quá.
Thanh niên khó hiểu cúi xuống nhìn: "Nay mày sao vậy? A-" Câu sau tự động nuốt vào trong miệng.
Bạch Tiểu Nhung bây giờ và Bạch Tiểu Nhung trước kia là hai thái cực hoàn toàn trái ngược nhau. Tóc mái dài không còn nữa, lộ ra vần trán no đủ, gương mặt nguyên bản đã ưa nhìn thanh tú nay càng thêm trẻ trung tươi mát. Tinh xảo bắt mắt, người trước trương dương linh động, người sau âm u đen đuổi.
Giống hai người, nhưng lại là một người. Chẳng lẽ đổi ngoại hình rồi thì nhan sắc sẽ nâng cao một bậc hả?
Nhưng mà, Bạch Tiểu Nhung thì vẫn là Bạch Tiểu Nhung thôi. Hắn nghĩ.
[ Lại một tên đẹp mã.
Nhưng không đẹp bằng mấy anh trước.
Nhìn là biết thằng này chỉ được cái mạnh không được cái đầu.
Chê!
Nhưng mà tui thích loại này nè! Đầy mùi đàn ông khỏe mạnh!
Eo ôi có biến thái nè mấy má!]
Bạch Tiểu Nhung giãy dụa thoát ra khỏi nách tay hắn, vẻ mặt xuất sắc. Mùi mồ hôi thối gần chết, ai cho anh ta cái tự tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-phat-song-truc-tiep-cua-bach-tieu-nhung/3068208/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.