Lần này có Thuần Vu Yến đi chung nữa nên Bạch Tiểu Nhung cảm thấy an toàn hơn hẳn, bước chân cũng nhanh nhẹn không run.
Hồ nước trở lại an tĩnh, không thấy xúc tua cũng không gợn sóng, giống như không có gì phát sinh qua.
Đứng bên bờ hồ, hai người cơ hồ là nhìn dáo dác xung quanh, cái gì cũng không có phát hiện. Thuần Vu Yến thì có điều suy tư. Khu sinh vật học, ở hồ nước, quái vật, những đều này đều có liên kết với nhau.
Bạch Tiểu Nhung không rõ, cậu sợ hắn nghĩ mình nói xạo nên có chút quẫn bách giải thích: "Tôi không gạt anh, thật đó. Lúc đó còn có một đôi tình lữ, tôi có thể tìm bọn họ đối chứng."
Thuần Vu Yến thiện giải nhân ý: "Tôi tin mà." Hắn đã biết dưới đáy hồ là gì rồi.
Bạch Tiểu Nhung cảm thấy nam phụ của phụ này thật là thiện lương, đứa trẻ xui xẻo: "Vậy thì tốt." Đỡ mắc công tìm nhân chứng.
Hồ nước không có động tĩnh, cậu cũng không có cách nào, chỉ có thể đứng bên hồ ngóng, nhìn bình luận của người xem giết thời gian.
[ Triệu hồi ra là được, mắc gì đứng ngóng?
Đúng vậy, vừa hay hai cậu đủ một cặp, thảy vật định tình xuống rồi cầu thử coi!]
Cái gì? Cậu, với Thuần Vu Yến là một cặp? Mấy người này thật là...Có mắt nhìn!
[ Đúng đúng! gửi tích phân rồi nè, triển đi!
Đẹp đôi lắm hai đứa, má ủng hộ hết mình!]
Bạch Tiểu Nhung đọc comment mà lòng nở hoa, vừa được gán ghép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-phat-song-truc-tiep-cua-bach-tieu-nhung/3068191/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.